Yêu đi đừng sợ không những thể hiện đúng tinh thần của phim gốc, mà còn thú vị hơn khi tạo được dấu ấn riêng.
Nếu có theo dõi thông tin, hẳn các bạn cũng biết Yêu đi đừng sợ là bản Việt hóa từ phim gốc Spellbound của Hàn Quốc. Nếu không biết thì giờ bạn cũng đã biết. Và không như trường hợp của Sắc đẹp ngàn cân, Spellbound phiên bản Việt vẫn mang nhiều dấu ấn riêng và thể hiện khá tốt chất “Việt hóa” với những câu thoại dí dỏm.
Yêu đi đừng sợ là câu chuyện về Phương (Nhã Phương), một cô gái có khả năng thấy ma. Vấn đề ở chỗ, những người thân thiết cũng sẽ bị ma ám nên cô gái sống khá đơn độc. Với lối sống khép kín, Phương đã cuốn hút được “phù thủy ảo thuật” Tùng (Ngô Kiến Huy), một ảo thuật gia trẻ nổi tiếng nhờ màn ảo thuật đậm chất kinh dị. Thế nhưng đây lại là nhân vật nhát gan, nổi tiếng “phố phường” vì sợ ma. Thế là mối tình của hai người đã xảy ra nhiều chuyện bi, hài.
Nếu đã từng xem Spellbound, bạn sẽ dễ dàng nhận thấy Yêu đi đừng sợ thể hiện khá đúng tinh thần phiên bản gốc. Tuy nhiên phim có nhiều điều chỉnh đáng khen, có thể khiến người xem có chút bất ngờ. Tôi khá thích những lời thoại của nhân vật được Việt hóa hợp lý và thú vị, khiến cả rạp bật cười liên tục không ngớt. Đan xen với những phân đoạn này là những khung cảnh khá lãng mạn giữa hai nhân vật được chọn góc quay rất khéo và đẹp, để lại những cảm xúc nhất định cho người xem.
Tuy vậy, ở đời không có câu chuyện tình cảm nào hoàn toàn là “thiên đường tình yêu”. Bên cạnh cuộc tình lãng mạn và đáng yêu của hai nhân vật chính, là những đoạn kinh dị khi ma Vân (Lê Hạ Anh) xuất hiện phá đám. Tôi khá buồn cười khi phát hiện phim có nhái lại một chút cảnh dọa ma hài hước trong Scary Movie. Yếu tố kinh dị được xử lý rất khéo, gây thay đổi cảm xúc của người xem khá đột ngột, ngay cả khi bạn đã chuẩn bị trước tinh thần.
Một trong những cảnh mà tôi thích nhất là khi Tùng nằm trên giường, vừa mở mắt ra thì thấy ngay ma Vân ngay trước mặt, với gương mặt trắng bệt rất dễ sợ. Lúc đó, Phương nằm cạnh lập tức lấy tay che mắt anh lại và nói lời dịu dàng. Đoạn này khiến tôi khá ấn tượng, nó khiến người xem cảm giác được sự ngọt ngào của tình cảm giữa hai nhân vật, thay đổi 180 độ cảm xúc của bạn về cảnh ma hiện trước đó. Cách xử lý cảm xúc của người xem thế này không chỉ một lần, sau đó còn được tái sử dụng trong một số cảnh khác, rất thú vị.
Bản thân hai vai chính cũng diễn khá tròn vai trong những phân cảnh lãng mạn. Yêu đi đừng sợ thậm chí còn tiến một bước hơn khi thêm vào những phân cảnh mới rất riêng, không rập khuôn theo bản phim gốc. Tuy nhiên, cá nhân tôi cảm thấy Ngô Kiến Huy có vẻ hơi “lép vế” trước vai diễn này. Có lẽ anh đã đóng khung với quá nhiều vai “trai trẻ” nên tỏ vẻ hơi đuối khi thể hiện phong cách của một nhân vật trưởng thành.
Nhã Phương lại khác, cô diễn khá tốt những cảnh đau khổ, khóc lóc, khiến người xem cảm nhận được nội tâm và sự cô đơn của nhân vật là có thật. Có lẽ đây thật sự là sở trường của cô, nhưng những đoạn hài hước hay say Nhã Phương vẫn còn diễn khá giả tạo, trông rất khiên cưỡng. Mặc dù diễn xuất của Nhã Phương có khá hơn so với những phim trước đây, không còn bị “đơ” nhiều khi diễn, nhưng thật sự cô cần cố gắng nhiều hơn nữa.
Các nhân vật phụ của Yêu đi đừng sợ đều diễn xuất khá tròn vai. “Nổi bật trong đám đông” chính là Phúc (Kiều Minh Tuấn). Sau thành công của Em chưa 18, vai diễn mới của anh tuy là vai phụ nhưng vẫn được dành nhiều đất diễn. Tôi cảm thấy thú vị khi nhân vật mạnh miệng chia sẻ rất thẳng thắn quan điểm tình yêu thực dụng. Kiều Minh Tuấn vẫn tiếp tục duy trì lối diễn xuất tự nhiên, “phớt tỉnh Ăng-lê” quen thuộc, dù nó có thể khiến bạn thích hoặc không thích.
Thế nhưng, Yêu đi đừng sợ không hoàn hảo, phim vẫn vướng một số vấn đề. Mặc dù tạo được dấn ấn riêng, nhưng có vẻ nhà làm phim chọn lối đi an toàn khi không dám thể hiện đột phá hơn phim gốc Spellbound. Một số phân đoạn tôi cảm thấy xây dựng chưa tinh tế, không mang được “chất” Việt vào phim do vẫn bám sát phim gốc, dù rõ ràng có thể sáng tạo hơn thế.
Mặt khác, hai “chuyên gia tư vấn” Trang ú (Puka) và Diễm (Ái Phương) khiến tôi cảm thấy diễn xuất hơi lố, có phần lạc điệu khỏi các tuyến nhân vật khác và nội dung phim. Nhất là nhân vật của Ái Phương, thường xuyên xuất hiện trong những cảnh quay đang nằm bồn tắm với vài trò màu mè hoa lá cành “mèo khen mèo dài đuôi”, rồi cứ thế làm tới với những cảnh xuất hiện về sau.
Ngay cả nhân vật của Puka cũng khiến tôi không thể hiểu nổi khi liên tục đeo tai nghe và tập thể thao với mục đích giảm cân trong mọi cảnh quay. Buồn cười là ở một phân cảnh khác, nhân vật này không có dấu hiệu gì là mập hay quá khổ để phải tập giữ eo mỗi lần xuất hiện trên khung hình.
Sau cuối, Yêu đi đừng sợ là một phiên bản Việt hóa khá thành công từ tựa phim gốc, tạo được dấu ấn riêng. Dù không tránh khỏi đôi chỗ vẫn còn thiếu sáng tạo, “sao y bản chính” Spellbound, nhưng đây là một phim hài lãng mạn đáng xem. Phim khá phù hợp với những cặp đôi đang yêu, nên đừng đi xem Yêu đi đừng sợ một mình nhé, mất vui đấy. Mà tôi quên chưa nói nhạc chủ đề của phim khá hay phải không?
[text-blocks id=”phim” plain=”1″]