Mafia II: Definitive Edition là bản remaster của tựa game phiêu lưu hành động Mafia II kinh điển đã gần tròn 10 năm tuổi.
Mafia II đưa người chơi sống cuộc đời một tay xã hội đen trong kỷ nguyên vàng của tội phạm có tổ chức. Nhân vật chính Vito Scaletta được xem là người hùng chiến tranh, nhưng khi trở về nhà phải “nhúng chàm” để trả món nợ ngày xưa của người cha quá cố. Người chơi sẽ giúp Vito chứng tỏ bản thân, “leo thang” tội ác để nhận về phần thưởng, địa vị và tất nhiên cả những hậu quả lớn hơn. Phiên bản Definitive vẫn giữ nguyên yếu tố gameplay, chỉ đại tu âm thanh, đồ họa và kèm theo 3 DLC nội dung thêm từng phát hành trong bản gốc.
Khác với Mafia: Definitive Edition, trò chơi lấy bối cảnh vào thập niên 40 đầu 50 tại Empire Bay. Đây là thành phố hư cấu được xây dựng chủ yếu dựa trên thiết kế từ thành phố New York cùng một số thành phố lớn khác của nước Mỹ. Công tác “phục dựng hình ảnh” được giao cho D3T, studio từng đảm nhận chuyển nền cho trải nghiệm phiêu lưu của Ryo Hazuki trong Shenmue I & II. Tuy nhiên, với Mafia II: Definitive Edition thì họ làm nhiều hơn thế. Đồ họa được remaster khá ấn tượng, mức độ chi tiết rất cao, thấy rõ nếp nhăn ở trán hay lỗ chân lông trên khuôn mặt nhân vật.
Đó là những chi tiết mà bạn khó nhìn thấy trong bản game gốc Mafia II. Không chỉ texture được dựng lại với độ phân giải cao, chi tiết và sắc nét hơn mà các hiệu ứng hình ảnh như ánh sáng, đổ bóng cũng xử lý hết sức ấn tượng, mang đến cái hồn mới cho bối cảnh cũ kỹ của trò chơi. Tuy nhiên, bản Definitive không thể giải quyết những hạn chế cũ của game ở thời điểm phát hành lần đầu gần 10 năm trước. Bạn sẽ phải chấp nhận chuyển động nhân vật còn hơi cứng hay hiệu ứng vật lý của quần áo nhìn không thật và không chỉ thế.
Biểu cảm và cử động mắt của nhân vật cũng vậy khi tạo cảm giác có sự điều chỉnh quá đà trong Mafia II: Definitive Edition. Nhìn cứ cảm giác có gì đó sai sai, nhiều lúc còn tạo cho tôi cảm giác “creepy”. Thỉnh thoảng, bạn sẽ bắt gặp một số texture có độ phân giải thấp bỗng mờ một cách “nổi bật” giữa mọi thứ sắc nét, khá khó chịu. Dù vậy, đội ngũ “phục dựng” cũng rất tinh tế khi thêm vào vài chi tiết thú vị, chẳng hạn vết giày hay vệt bánh xe để lại của nhân vật và NPC trên con đường phủ đầy tuyết trắng xóa.
Kỳ thực, mặc dù Mafia II: Definitive Edition có khá nhiều cải tiến ở khía cạnh đồ họa, nhưng không phải tất cả đều khiến tôi hài lòng. Một số điều chỉnh dường như khiến mọi thứ tệ hơn như trường hợp đôi mắt nói trên. Khâu xử lý âm thanh tiếng động cũng vậy, một số thay đổi trong bản remaster mang đến cảm giác thiếu lực. Chẳng hạn khi Vito “nói chuyện bằng nắm đấm” khá hụt hẫng hay tiếng súng lục trong bản Definitive nghe như bắn đạn lép so với âm thanh mạnh mẽ trong bản game gốc.
Ngược lại, âm nhạc trong Mafia II: Definitive Edition có thể mang đến cảm nhận trái chiều. Toàn bộ đều là những bài nhạc xưa hơn cả tuổi đời của tôi. Người chơi khó lòng tìm được những bản nhạc trẻ sôi động thời nay trên các kênh radio trong trải nghiệm game. Tương tự, nếu xe cổ không phải là đam mê thì đây có lẽ không phải tựa game dành cho bạn. Trò chơi có khoảng 50 mẫu xe nhưng tất cả cũng đều là xe cổ. Trải nghiệm game đòi hỏi người chơi phải lái những chiếc xe đó hoặc đi bộ giữa các điểm làm nhiệm vụ.
Yếu tố này chiếm một phần quan trọng trong trải nghiệm Mafia II: Definitive Edition. Nhân vật chính Vito chủ yếu di chuyển bằng xe cổ hoặc “căng hải” đến các vị trí làm nhiệm vụ, rồi tương tác, trò chuyện hoặc hành động thông qua hình thức đấu súng hay tay đôi. Sau đó bạn lại tiếp tục vòng lặp nói trên với những nhiệm vụ khác. Ở góc độ người chơi, trải nghiệm game khá nặng tính lặp lại dù đây là điều thường thấy ở những tựa game có môi trường thế giới mở. Chính vì thế mà dòng game này rất cần sự đa dạng.
Thế nhưng, chỉ một vài nhiệm vụ là có sự khác biệt nhưng không nhiều. Hầu hết đều có chung ý tưởng thiết kế nặng tính lặp lại nói trên, tương tự Mafia III: Definitive Edition. Nó khiến trải nghiệm rất mau nhàm chán, nhất là những đoạn lái xe di chuyển khá sốt ruột, mất nhiều phút liền giữa những điểm làm nhiệm vụ. Chưa kể, bạn còn phải lái xe cẩn thận để không làm va quẹt gây hư hỏng, tốn rất nhiều tiền để sửa chữa. Thậm chí nếu phóng xe quá tốc độ, Vito còn bị cảnh sát phạt với số tiền 50 đô trong khi vượt đèn đỏ chẳng bị ai tới xin bánh mì.
Phần lớn trải nghiệm chỉ xoay quanh làm nhiệm vụ chính và “bẻ khóa” xe, không có nhiệm vụ phụ. Trong khi đó, các phân đoạn hành động đấu súng hay tay đấm đều kém hào hứng với AI khá thụ động và cũng chẳng thông minh cho lắm. Đơn cử như đấu súng, người chơi chỉ cần chờ kẻ thù lộ mặt khỏi chỗ nấp rồi từ tốn “xuyên táo” là xong việc. Chúng chẳng bao giờ tấn công dồn dập để bọc lót cho nhau hay ném cho bạn vài chai molotov cả. Tuy nhiên, đừng dại mà làm rambo vì Vito chỉ trúng vài viên đạn là “thăng thiên” ngay và luôn.
“Nói chuyện bằng nắm đấm” cũng chẳng khá hơn, chủ yếu chỉ cần bạn nhấn giữ nút đỡ rồi phản đòn khi có thời cơ và lặp lại đến khi kết thúc trận đấu. Kỳ thực, phần lớn những phân đoạn “vung tay trúng má” này khiến tôi có cảm giác được thiết kế để câu giờ người chơi hơn là thật sự mang đến cảm giác hào hứng. Vấn đề ở chỗ, dù dễ gây cảm giác trái chiều ở thời điểm hiện tại, nhưng đây là thiết kế gameplay của game gốc gần 10 năm về trước và nó nằm ngoài phạm vi điều chỉnh của Mafia II: Definitive Edition.
Một vấn đề “lịch sử để lại” khác là bối cảnh thành phố Empire Bay tuy khá ấn tượng về thiết kế, nhưng không dành nhiều không gian cho người chơi tương tác. Bạn chỉ có thể tương tác với những gì trò chơi cho phép và nó khá hạn chế, mang nặng cảm giác tuyến tính làm lãng phí cả thiết kế thế giới mở. Đơn cử như ban đầu người chơi đã mở khóa được nhà của nhân vật chính, nhưng không thể quay lại tương tác ở địa điểm này nếu không có yêu cầu nhiệm vụ. Câu chuyện kể cũng vậy, chỉ bắt đầu hào hứng từ nửa sau trải nghiệm.
Nếu có gì để cứu vãn ở khía cạnh này thì đó là nhờ vào dàn nhân vật phụ khá thú vị. Từ anh bạn thân Joe “tiền là chuyện nhỏ” hay Derek mang dáng dấp gã trùm xã hội đen, luôn thể hiện một con người khác đến khi bạn “lật tẩy” được họ. Đáng chú ý không kém là 3 DLC nội dung thêm từng phát hành cho bản game gốc, nâng tổng thời lượng chơi lên kha khá và Carcyclopedia cho những ai thích xe cổ. Đó là chưa kể số lượng khá dày vật phẩm thu thập “Ultra HD không che” nóng bỏng mắt mà ai từng chơi cũng biết là gì đấy.
Sau cuối, Mafia II: Definitive Edition mang đến một trải nghiệm phiêu lưu hành động trong không gian thế giới mở khá hấp dẫn. Mặc dù gameplay mang cảm giác lặp lại và cốt truyện mất nhiều thời gian để thật sự cuốn hút, không thể phủ nhận trò chơi có những nét thú vị riêng cùng với các cải tiến nhiều điểm cộng hơn điểm trừ về mặt nghe nhìn. Nếu thích xe cổ, nhạc ngoại xưa và không ngại gameplay mang cảm giác lặp lại, đây chắc chắn là cái tên rất đáng chú ý.
Mafia II: Definitive Edition được phát hành cho PC (Windows), PlayStation 4 và Xbox One. Người dùng Steam đã hữu bản game gốc sẽ được miễn phí bản Definitive.
Bài viết sử dụng game do nhà phát hành hỗ trợ.
Tham gia cùng chúng tôi trên SteamTham gia kênh Steam của Trải Nghiệm Số
Xem thêm bài đánh giá các game khácTrải Nghiệm Số viết rất nhiều bài đánh giá game, bạn đừng bỏ lỡ nhé!
Đánh giá tổng quan về gameplay
Trong khi Mafia II: Definitive Edition đã cải thiện đáng kể về mặt đồ họa và âm thanh, một số khía cạnh gameplay vẫn còn nhiều vấn đề. Điều này bao gồm việc AI của kẻ thù khá thụ động và dễ bị đánh bại, khiến cho các cuộc đấu súng trở nên đơn điệu và thiếu thử thách. Nếu bạn là người yêu thích thử thách trong game, có thể bạn sẽ thấy thất vọng khi trải nghiệm game này.
Nhiệm vụ vụ phụ và lối chơi mở
Khi chơi Mafia II, người chơi có thể cảm thấy thiếu hụt các nhiệm vụ phụ. Hệ thống nhiệm vụ chủ yếu xoay quanh nhiệm vụ chính với rất ít các nhiệm vụ phụ để bạn khám phá, điều này làm giảm tính thú vị và sự đa dạng trong lối chơi. Các game thủ thường kỳ vọng vào một thế giới mở mà họ có thể tự do khám phá và tương tác, nhưng Mafia II: Definitive Edition không cung cấp trải nghiệm này một cách thỏa đáng.
Ảnh hưởng của bối cảnh lịch sử đến trải nghiệm
Bối cảnh lịch sử của Mafia II được xây dựng rất tinh tế, nhưng nó cũng hạn chế một số yếu tố. Các yếu tố như sự tương tác của người chơi với các đối tượng trong thành phố thường bị giới hạn và không cho phép bạn thực sự đắm chìm trong không gian năm 1940-1950 này. Điều này vẫn có thể gây cảm giác thiếu chiều sâu cho trải nghiệm.
Tính năng bổ sung và cập nhật của DLC
Khi nói đến các DLC, mặc dù chúng cung cấp thêm nội dung chơi, nhiều game thủ có thể cảm thấy rằng các bản DLC này không đủ hấp dẫn để kích thích họ trở lại với game. Nội dung của DLC có thể cần được phát triển sâu hơn để hấp dẫn hơn cho người chơi.
Khả năng chơi lại và độ bền của trò chơi
Mafia II: Definitive Edition có thể không phải là tựa game có độ bền cao. Với cảm giác lặp lại và thiếu đa dạng trong lối chơi, nhiều người chơi có thể tìm kiếm các tựa game khác để thay thế sau khi hoàn thành. Điều này có thể khiến trò chơi có tuổi thọ thấp hơn so với kỳ vọng.
Kết luận
Để tóm tắt, trong khi Mafia II: Definitive Edition có thể sở hữu đồ họa và âm thanh tốt hơn so với bản gốc, các vấn đề liên quan tới gameplay, nhiệm vụ và sự tương tác vẫn còn tồn tại, khiến cho trải nghiệm tổng thể không thật sự tối ưu. Người chơi nên cân nhắc những điểm này trước khi quyết định tải về tựa game này.