Don’t Be Afraid là game kinh dị sinh tồn có thời lượng khá ngắn với lối chơi “mô phỏng đi bộ”, nhưng hoàn toàn tương xứng với sự căng thẳng mà trải nghiệm mang đến. Dù thể loại này không quá xa lạ nếu không nói là khá nhiều trên thị trường hiện nay, đội ngũ phát triển vẫn gây ấn tượng với thiết kế màn chơi thú vị, chi tiết với nhiều hành lang tối và những khu vực âm u ẩn giấu nhiều bất ngờ khó lường. Kỳ thực, xui xẻo chạy vào ngõ cụt trong trải nghiệm có thể khiến bạn muốn đứng tim khi rơi vào tình huống bị kẻ thù truy đuổi sát nút sau lưng.
Đồ họa trong Don’t Be Afraid không phải thuộc dạng xuất sắc, nhưng khá đẹp nếu không nói là tạo cảm giác ma quái rất phù hợp với trải nghiệm khi xét quy mô phát triển. Màn chơi được thiết kế khá tốt, từ các căn phòng cho tới hành lang luôn tạo cảm giác ngột ngạt, rừng rợn và căng thẳng rất đặc trưng của thể loại kinh dị sinh tồn. Thú vị nhất là những gì bạn thấy và trải nghiệm được xây dựng qua góc nhìn của đứa trẻ 11 tuổi, đi kèm với những hạn chế nhất định nhưng lại rất hợp lý như không có khả năng chống trả hay không thể tương tác những vị trí cao.
Trải nghiệm Don’t Be Afraid là cuộc chạy trốn của David khỏi bàn tay của gã Franklin. Tuổi còn nhỏ nên David có rất nhiều hạn chế trong tương tác, trái ngược hoàn toàn với nhân vật phản diện nói trên là gã tâm thần biến thái. Hắn bắt cóc và đánh thuốc mê cậu bé, đưa về giam lỏng nơi biệt lập rộng lớn để làm chuyện tồi tệ. Người chơi nhập vai David. Bạn vừa phải tìm hiểu lý do mình bị bắt cóc nhưng trên hết là tìm đường thoát thân. Thế nhưng, có rất nhiều thứ thà không biết còn hơn và câu chuyện kinh hoàng về Franklin chính là một trong số đó.
Lối chơi của Don’t Be Afraid có khá nhiều nét tương đồng với Outlast, nhưng hạn chế hơn dù không kém phần thử thách. Mục tiêu của người chơi là chạy trốn, hành động lén lút đằng sau kẻ thù để trốn thoát. Trong suốt trải nghiệm game, tôi thường chạy hoảng loạn trên các hành lang tối trốn sự truy đuổi của kẻ thù phía sau. Thế nhưng, chạy không phải là điều duy nhất mà bạn làm trong trải nghiệm. Người chơi còn phải suy nghĩ giải pháp đánh lừa kẻ thù khi bị chúng rượt đuổi đến tận cùng trong nơi giam cầm. Đáng chú ý, Franklin không phải kẻ thù duy nhất.
Bên cạnh kẻ thù người, bạn còn gặp quái vật và cả yếu tố siêu nhiên. Thế nhưng, điều này đôi lúc để lại cho tôi cảm giác khá trái chiều. Ở góc độ người chơi, với cốt truyện xoay quanh nội dung như Don’t Be Afraid, đội ngũ biên kịch nên chấp bút câu chuyện kể có tính hiện thực sẽ đáng sợ hơn là thêm thắt các yếu tố huyền bí nhằm tô màu cho trải nghiệm. Nói đâu xa, ngay từ khung cảnh đầu tiên của trải nghiệm cũng đủ khiến cảm giác hãi hùng len lỏi vào tâm trí bạn rồi. Không những vậy, ma-nơ-canh và ánh đèn từ ngọn nến cũng là những khoảnh khắc gây sợ hãi chẳng kém.
Đó là chưa kể bọn ma-nơ-canh thích chạy rong khắp nơi, kết hợp với cái bóng trải dài từ ánh sáng le lói của ngọn nến dễ khiến bạn hết hồn chim én. Cơ chế gameplay này không mới nhưng nếu so với Dollhouse, rõ ràng Don’t Be Afraid làm tốt hơn nhiều và không tạo cảm giác lặp lại. Phần lớn trải nghiệm đòi hỏi bạn chạy từ căn phòng này sang căn phòng khác, tạo điều kiện cho game hù dọa bằng các chướng ngại vật được thiết kế gây sợ hãi với những màn jump-scare rất nhẹ nhàng. Nếu đó không để dập tắt ngọn nến trên tay David thì cũng là kẻ thù truy sát sau lưng bạn.
Với số lượng ma-nơ-canh rất nhiều, Don’t Be Afraid không phải trải nghiệm dành cho những bạn mắc hội chứng sợ búp bê (Pediophobia). Tôi tuy không mắc hội chứng này nhưng đôi lúc cũng nổi da gà khi phát hiện bọn ma-nơ-canh lù lù vậy mà thay đổi vị trí so với trước đó. Những cái bóng trải dài của chúng dưới ánh sáng tù mù luôn mang đến cảm giác căng thẳng thật đáng sợ mỗi khi bạn bước rón rén trên các hành lang u ám. Đội ngũ phát triển vận dụng rất tốt bóng tối và hiệu ứng ánh sáng, mang đến cảm giác rùng rợn dễ kích động và hoảng loạn trong trải nghiệm.
Điều này còn được hậu thuẫn bởi giọng cười ma quái và đáng sợ của gã Franklin thường khiến bạn rùng mình suốt trải nghiệm. Hắn nói liên tục làm bạn lúc nào cũng trong tình trạng căng như dây đàn. Khía cạnh giải đố cũng vậy, tuy chỉ là thu thập vật phẩm và tương tác như các tựa game ‘walking simulator’, nhưng không có khoảnh khắc nào khiến tinh thần bạn được an bình cả. Don’t Be Afraid nhồi nhét mọi thứ từ đồ họa, tiếng nói và âm thanh cùng các cơ chế gameplay quen thuộc vào nhau quá xuất sắc, khiến tôi cảm thấy hơi tiếc khi thời lượng chơi tương đối ngắn.
Dù vậy, trò chơi cũng có điểm trừ rất khó chịu liên quan đến cơ chế autosave và thiết lập ending. Vấn đề ở chỗ, Don’t Be Afraid chỉ save game khi bạn tiếp cận đến vị trí nhất định ở mỗi khu vực cảnh mới trong trải nghiệm. Điều đó đồng nghĩa một khi bạn bước vào cánh cửa là không còn đường quay lại khu vực cũ. Trong khi đó, các ending của trò chơi được xác định dựa trên những vật phẩm mà bạn thu thập được trong trải nghiệm. Nếu bỏ lỡ vật phẩm cần thiết cho ending mong muốn, bạn không có lựa chọn nào khác trừ chơi lại từ đầu nếu muốn mở khóa ending nhất định.
Đây cũng là điều mà bạn cần lưu ý trong trải nghiệm. Ngược lại, Don’t Be Afraid khá nhẹ tay trong việc trừng phạt người chơi. Khi bạn bị kẻ thù túm được và phải chơi lại, những cánh cửa đã mở hoặc vật phẩm thu thập trước đó vẫn được giữ nguyên hiện trạng chứ không mất đi hay phủi bỏ toàn bộ công sức của bạn. Ở góc độ người chơi, tôi nghĩ đây cũng là điểm cộng nhỏ so với trải nghiệm tương đối ngắn của game, nhất là khi nhiều nhà phát triển khác thường có xu hướng làm khó người chơi để kéo dài thời lượng, nhưng hiếm khi tinh tế như Amnesia: Rebirth.
Một điểm trừ nhỏ của Don’t Be Afraid mà tôi không thể không đề cập đến là các yếu tố siêu nhiên trong trải nghiệm game. Đáng nói, trong khi một số yếu tố có lời giải đáp ngay trong trải nghiệm, vẫn còn vài điều tâm linh huyền bí không được đề cập đến, để lại cho tôi cảm giác hơi khó chịu. Ở góc độ người chơi, tôi nghĩ đội ngũ biên kịch nên tập trung vào nhân vật phản diện Franklin và các nhân vật người khác cũng đủ để gây sợ hãi lắm rồi, không cần dùng đến siêu nhiên huyền bí mà vô tình gây phản ứng ngược làm giảm đi cảm giác nói trên.
Sau cuối, Don’t Be Afraid mang đến một trải nghiệm kinh dị sinh tồn đáng sợ và đáng nhớ dù có thời lượng khá ngắn. Điểm trừ lớn nhất của trò chơi là chọn đề tài bắt cóc và bạo hành trẻ em khiến nó khó phù hợp với những ai nhạy cảm, nhất là những người chơi đang làm cha làm mẹ. Thêm vào đó, bạn phải chơi lại nhiều lần để mở khóa tất cả ending. Trừ hai vấn đề nói trên, đây chắc chắn là cái tên mà bạn không thể không chơi nếu yêu thích thể loại “ngại mà vẫn nghiện” này.
Don’t Be Afraid hiện chỉ có cho PC (Windows).
Bài viết sử dụng game do nhà phát hành hỗ trợ.
Tham gia cùng chúng tôi trên Steam Xem thêm bài đánh giá các game khác