Daymare: 1998 là tựa game kinh dị sinh tồn khá hấp dẫn mang nhiều cảm giác hoài cổ đáng nhớ của một huyền thoại cùng thể loại ngày xưa.
Nhắc đến năm 1998, có lẽ bạn nào yêu thích thể loại kinh dị sinh tồn cũng nhớ đó là thời điểm Resident Evil 2 được phát hành lần đầu trên PlayStation, đặc biệt khi tựa game nói trên tung ra bản hỗ trợ tay cầm DualShock “rung mạnh” và đáng sợ hơn vào tám tháng sau đó. Thậm chí, từng có một dự án game fanmade Resident Evil: Reborn làm lại tựa game kinh dị sinh tồn kinh điển nói trên được thực hiện và nhận đánh giá khá cao từ cộng đồng người chơi trong giai đoạn phát triển. Đây là cũng dự án fangame gây sự chú ý cho Capcom, khiến họ quyết định phát triển bản làm lại “chính chủ” Resident Evil 2 để chiều lòng người chơi.
Đội ngũ phát triển game fanmade ấn tượng nói trên chính là Invader Studios, cũng là nhà phát triển của Daymare: 1998. Đây là lý do mà tôi rất quan tâm đến tựa game đầu tay của “tân binh” này. Ban đầu kỳ thực chỉ là tò mò nhưng sau khi trải nghiệm, trò chơi thật sự tái hiện được cái không khí kinh dị đậm chất sinh tồn mang nhiều nét hoài cổ mà những tựa game Resident Evil đời đầu mang đến. Đi kèm đó là thiết kế màn chơi khá tốt, sở hữu chất lượng đồ họa ở mức khá so với mặt bằng chung trên thị trường hiện nay. Hiệu ứng ánh sáng tuyệt vời. Đặc biệt, bạn sẽ còn ấn tượng hơn khi biết đội ngũ phát triển tựa game này chỉ có vỏn vẹn trên dưới 10 nhân sự.
Daymare: 1998 kể lại câu chuyện thông qua góc nhìn của ba nhân vật mà người chơi sẽ luân phiên điều khiển trong suốt trải nghiệm: chiến binh Liev dày dạn kinh nghiệm chiến đấu, phi công Raven “tổ lái trực thăng” và cuối cùng là nhân viên kiểm lâm Samuel. Câu chuyện kể được đan xen trong những khoảng thời gian khác nhau, khá giống với Resident Evil 6. Đáng tiếc là ba nhân vật khác nhau nhưng chỉ chủ yếu có sự khác biệt về vũ khí ban đầu mà bạn sử dụng, còn ở khía cạnh chiến đấu và sinh tồn thì không có bất kỳ sự khác biệt nào. Ngoài tạo hình, điều tạo sự khác biệt cho ba nhân vật nằm ở cách mà từng người phản ứng với tình huống diễn ra như thế nào. Chưa kể, mỗi nhân vật cũng có những động cơ riêng của họ trong tuyến nội dung.
Đúng như cái tên của trò chơi, Daymare: 1998 mang khá nhiều cảm giác xưa cũ của những năm 1990 theo kiểu hơi xàm xàm thường thấy trong những bộ phim kinh dị chi phí thấp ngày xưa. Dù không đến mức thảm họa như “You were almost a Jill sandwich” quá sức nổi tiếng trong Resident Evil, nhưng bạn có thể thấy điều đó ngay từ những câu thoại giữa các nhân vật. Tuy nhiên, tôi nghĩ có khả năng do chất lượng bản chuyển ngữ. Điều này có thể khiến không ít người chơi khó tính cảm thấy hơi… phản cảm? Thế nhưng, ở khía cạnh nội dung thì trò chơi mang đến một tuyến truyện khá hấp dẫn. Ban đầu tôi còn thấy nó quá dễ đoán, nhưng điều thú vị là mọi thứ sẽ khiến bạn bất ngờ vào cuối trải nghiệm, nghe vô lý nhưng lại rất hợp lý.
Lối chơi của Daymare: 1998 mang nhiều cảm giác của những tựa game Resident Evil ngày xưa, thiên về yếu tố kinh dị sinh tồn nhiều hơn hành động. Thế nhưng, khác với nhiều cái tên như Blair Witch hay tựa game tôi chơi gần đây là Paper Dolls Original, trò chơi trao cho bạn khả năng chống trả như một lựa chọn khi cần thiết. Quản lý tài nguyên mà ở đây là máu và đạn dược rất quan trọng. Bạn sẽ phải tìm đạn và vật phẩm hồi máu nằm đâu đó ở môi trường màn chơi chứ không phải từng cái xác zombie mà bạn tiêu diệt như những tựa game hành động. Đạn khá khan hiếm, nên người chơi luôn cần nhận định tình hình để cân nhắc nên bắn hay chạy ngay đi. Điều đó cũng đồng nghĩa khám phá đóng một vai trò không nhỏ trong trải nghiệm game.
Màn chơi được thiết kế khá tốt với nhiều địa điểm trải dài trong năm chapter. Không gian màn chơi khá tuyến tính với các lối đi bị chặn lại bằng các câu đố mà người chơi phải giải quyết, mở ra khu vực mới hay lối tắt để kết nối giữa các khu vực khác nhau. Yếu tố giải đố trong Daymare: 1998 kỳ thực không có gì đặc sắc vì tương đối đơn giản. Phần lớn đòi hỏi bạn thu thập đồ chẳng hạn như “chìa khóa” ở một địa điểm nào đó rồi chạy sang một nơi khác để mở khóa. Ngoài ra còn có minigame hack đơn giản thưởng thêm đạn dược cho người chơi. Nhìn chung, trải nghiệm game tương đối dễ nếu bạn đã chơi quen những tựa game Resident Evil thời kỳ đầu, nhưng sẽ hơi khó một chút khi lần đầu đến với thể loại này.
Nếu đã quen với cảm giác chiến đấu nhanh, gọn lẹ trong phần lớn các tựa game bắn súng, kỳ thực Daymare: 1998 không dành cho bạn. Nhịp độ chơi trong game rất chậm, không ít góc khuất thiếu sáng được thiết kế để mang đến yếu tố sợ hãi cho người chơi mà tôi sẽ không hé lộ nó diễn ra như thế nào. Nếu bạn chỉ chăm chăm lối chơi “đánh nhanh, rút lẹ” quen thuộc từ những tựa game thiên về hành động thì sẽ sớm bỏ cuộc, không vì hết đạn để chiến đấu thì cũng do thiết kế đặc trưng của thể loại kinh dị sinh tồn sẽ hạn chế trải nghiệm kiểu nói trên, rất dễ khiến người chơi cảm thấy vô cùng ức chế. Trò chơi được thiết kế để mang đến cảm giác căng thẳng hồi hộp và sợ hãi cho bạn và nhà phát triển đã thành công.
Ở khía cạnh này, tôi cũng phải có lời khen cho kẻ thù trong game được thiết kế để tạo không khí kinh dị khá tốt. Ngay cả âm thanh mà chúng tạo ra khi di chuyển từ xa với bộ dạng zombie cũng nghe khá rợn người nếu bạn đeo tai nghe khi chơi. Tuy nhiên, trải nghiệm với loa ngoài nghe lại không đáng sợ bằng. Điều có hơi đáng tiếc một chút là tạo hình của kẻ thù chưa đa dạng, nhưng điều đó không làm giảm đi nhiều cái trải nghiệm hồi hộp và rùng rợn mà nhà phát triển Invader Studios mang đến trong thiết kế, tái hiện lại gần như hoàn hảo cảm giác này ngày xưa khi tôi lần đầu chơi Resident Evil. Nếu có khác biệt rõ nét, có lẽ là ở khía cạnh đồ họa và một số yếu tố gameplay hiện đại hơn mà thôi.
Đơn cử như hệ thống nạp đạn trong game cũng mang dấu ấn riêng. Như tôi đã nói ở trên, nhịp độ chơi trong Daymare: 1998 rất chậm, không chỉ riêng lối chơi cốt lõi mà các cơ chế gameplay đều thiết kế như vậy. Bạn sẽ tốn khá nhiều thời gian chỉ để quản lý hành trang cũng như nạp đạn. Trò chơi chia thành hai kiểu nạp đạn nhanh và chậm, với ưu và khuyết điểm khác nhau. Ưu điểm có lẽ khỏi nói vì nó đã nằm trong cách gọi. Khuyết điểm thì nạp đạn nhanh sẽ thay cả băng đạn mới, số đạn dư chưa xài hết trong băng đạn cũ sẽ được nhân vật vứt ra ngoài và bạn phải nhặt lại để tái sử dụng. Nạp đạn chậm thì ngược lại. Nhiều người chơi có thể không thích hệ thống nạp đạn rắc rối như vậy, nhưng tôi lại thấy nó rất thú vị vì giống thực tế, buộc người chơi phải cẩn trọng trong mọi hành động và phù hợp với lối chơi đặc trưng của game.
Vấn đề lớn nhất của Daymare: 1998 là ở cảm giác nhắm và bắn. Ban đầu tôi sử dụng tay cầm Xbox 360 để điều khiển, nhưng cảm giác nhắm rất khó canh chính xác vì độ nhạy của cần analog quá cao. Nếu giảm độ nhạy này xuống, việc di chuyển nhân vật cũng bị tác động tương tự khiến trải nghiệm khá khó chịu. Do vậy tôi chuyển sang dùng chuột và bàn phím nhưng lại dính cảm giác bắn lại không thỏa mãn. Đạn trúng vào zombie giống như bạn bắn vào một cục bông dày vậy, kẻ thù hoàn toàn không có phản ứng gì khi bị trúng đạn trên bất kỳ vị trí nào. Không những vậy, chuyển động của kẻ thù trước khi bị gục ngã diễn ra khá dài để đánh lừa người chơi. Nếu lần đầu trải nghiệm, chắc chắn bạn không thể tránh khỏi việc hoang phí đạn vì tưởng chúng chưa chết.
Hoạt cảnh chuyển động của kẻ thù cũng “dông dài” như vậy và nhiều khi gây ra những tình huống trải nghiệm khá ức chế. Đơn cử như khi chúng đứng dậy là thời khắc “vô địch”, bạn không thể gây sát thương cho chúng trong khoảnh khắc này nhưng đạn bắn trúng vẫn mất. Ban đầu tôi không biết điều này và đã phí đạn không ít lần cho trường hợp tương tự. Mặt khác, trò chơi thường gây nhầm lẫn khoảng cách của zombie khi tiếp cận người chơi, thường gặp nhất là tình huống chúng bất ngờ “hô biến” từ khoảng cách vài bước chân và cắn bạn. Có thể đây là thiết kế chủ ý của nhà phát triển để gây khó cho người chơi nhưng ở góc độ này, tôi lại thấy đó là những thiết kế khá bất công.
Tương tự, môi trường cũng không có sự tương tác, chẳng hạn như những cạm bẫy để dụ kẻ thù và cả người chơi bước vào hay những chiếc thùng nổ khi “ăn” đạn. Trong khi đó, kẻ thù thông thường trong game khá “lầy” và đeo bám dai như đỉa, chúng thường không dễ để bạn cắt đuôi khi muốn tẩu thoát hoặc tiết kiệm đạn. Tuy nhiên, các trận đánh boss khá nặng tính lặp lại, thường chỉ chạy vòng quanh rồi bắn và cứ thế đến khi kết thúc, không để lại nhiều dấu ấn trong trải nghiệm khá là đáng tiếc. Thế nhưng về toàn diện, Daymare: 1998 vẫn là một tựa game kinh dị sinh tồn khá “trất” với những ai yêu thích cảm giác tương tự mà những cái tên kinh điển trong series Resident Evil ngày xưa đã mang đến.
Sau cuối, Daymare: 1998 mang đến một trải nghiệm kinh dị sinh tồn khá hấp dẫn và thú vị không chỉ ở nội dung mà làm khá tốt phần lớn những khía cạnh khác. Thiếu sót lớn nhất của trò chơi là chưa được trau chuốt nhiều giống như một viên ngọc còn hơi thô, nhưng điều đó hoàn toàn chấp nhận được khi đây là tựa game đầu tay của Invader Studios và định hướng hoài cổ mà đội ngũ phát triển theo đuổi. Nếu yêu thích thể loại này hoặc những cái tên kinh điển trong series Resident Evil ngày xưa, đây chắc chắn là trải nghiệm đáng chú ý mà bạn không nên bỏ qua.
Daymare: 1998 hiện có cho PC (Windows), PlayStation 4 và Xbox One.
Bài viết sử dụng game do nhà phát hành hỗ trợ.
Tham gia cùng chúng tôi trên SteamTham gia kênh Steam của Trải Nghiệm SốXem thêm bài đánh giá các game khácTrải Nghiệm Số viết rất nhiều bài đánh giá game, bạn đừng bỏ lỡ nhé!