Từng rất thích hai phần ‘Planet of the Apes” trước, nên tôi đi xem ngay khi War for the Planet of the Apes công chiếu.
Phim mở đầu nối tiếp ngay sau nội dung Dawn of the Planet of Apes. Vì phim không đề cập gì đến nên tôi sẽ nói lại nội dung cũ một chút. Hẳn các bạn vẫn còn nhớ Koba, con khỉ đã phản bội nhân vật chính Caesar và gây nên cuộc chiến tàn khốc với loài người. Sau cuộc chiến đầy thương vong đó, Caesar dự đoán loài người sẽ không bao giờ bỏ qua cuộc chiến này và sẽ còn một cuộc chiến khác tàn khốc hơn xảy ra.
War for the Planet of the Apes mở ra ngay từ đây. Mở đầu phim là cảnh một nhóm lính vũ trang nhờ sự dẫn lối của Donkey (Ty Olsson), một con khỉ theo phe người, tấn công vào khu trú ẩn của đàn khỉ của Caesar (Andy Serkis). Thương vong tất nhiên xảy ra, nhưng đàn khỉ đã phản công, đẩy lùi được cuộc tấn công này. Những tù binh người bị bắt sau đó được thả ra và đàn khỉ bàn việc di cư để trốn sự truy sát của loài người. Khốn thay, ngay đêm đó chúng lại bị loài người đột kích và diễn tiến ra sao xin nhường lại để các bạn xem phim.
Thật ra tôi suy nghĩ mãi chẳng biết có thể viết thế nào để hạn chế tiết lộ nội dung nhất. Nhưng thật khó làm điều đó với War for the Planet of the Apes vì nội dung nó tiếp nối với nhau khá nhuần nhuyễn. Việc để lộ phần nội dung này sẽ vô tình tiết lộ các nội dung liên quan khác. Nhưng có chiến tranh sẽ có hậu quả. Và đã gọi là hậu quả thì nó không nhẹ nhàng gì. Chính điều đó đã làm thay đổi phần nào quan điểm của nhân vật chính Caesar.
Đầu tiên tôi phải khen đến là diễn xuất cử động của Andy Serkis quá tuyệt vời. Anh đã thổi hồn cho nhân vật Caesar “rất người”, cùng với kỹ xảo vi tính đã tạo nên một nhân vật khỉ đầu đàn xuất sắc. Những ánh mắt đau đớn hay căm phẫn đều gieo vào lòng người xem những cái nhìn khá ám ảnh về cảm xúc của nhân vật.
Ở phần đầu Rise of the Planet of Apes, tôi từng rất ấn tượng với ánh mắt hay cử động mặt của Caesar. Còn trong War of the Planet of the Apes, những ấn tượng đó càng tăng thêm bội phần. Chuyển động môi, má, hay mũi của các nhân vật khỉ đều rất thật. Thật một cách đáng kinh ngạc mà có lẽ chưa phim nào từng làm được. Tôi nhớ cảnh khi Maurice (Karin Konoval) cố gắng dỗ Nova (Amiah Miller). Cử động mắt, mũi, miệng của nhân vật khá là buồn cười dù khi chiếu cận cảnh có hơi đáng sợ. Cách mà Maurice lo lắng cho sự sống còn của Nova thật đẹp. Và cách mà Caesar dù không đồng tình nhưng cuối cùng vẫn để Nova đi cùng mọi người, thật cảm động. Nó thật sự tách biệt loài khỉ với loài người.
Nhịp độ phim khá chậm rãi, từ tốn. Điều này có thể khiến người xem có cảm giác phim nhẹ nhàng hơn các phần trước. Ở khía cạnh nào đó, điều này có thể đúng. Vì cuộc chiến trong War for the Planet of the Apes không thật sự là cuộc chiến đổ nhiều máu như trong Dawn of the Planet of the Apes. Trái lại, phần nội tâm của các nhân vật trong phần này mới thật sự là cuộc chiến lớn nhất. Mỗi bên đều có cái lý của mình và tìm cách bắt bên kia tuân phục để giải quyết. Mâu thuẫn này không dễ gì giải quyết một cách nhẹ nhàng, nhưng tôi thích cách mà các biên kịch tạo và giải quyết tình huống.
Trái lại, sự tàn bạo của loài người mới thật sự khốc liệt như thế nào. Nhân vật Colonel (Woody Harrelson) là một điển hình của sự bạo tàn đó. Tôi thấy ghê sợ cái cách mà nhân vật này kể chuyện giết chóc như thế nào. Bình thản và nhẹ tựa lông hồng. Ngay cả cách mà y xuống tay với cả người thân để giữ cái xác trên người ra sao cũng vậy. Nó có phần gì đó khốn nạn, tồi tệ, trái ngược với đạo đức của xã hội, dù rằng cái xã hội đó gần như không còn nữa trong tư tưởng của Colonel. Hắn sẵn sàng chống lại tất cả để giữ được mạng sống, miễn đạt được mục tiêu, thế thôi. Một kiểu vai ác khá điển hình trong phim nhưng không kém phần thú vị trong War for the Planet of the Apes. Đến phút cuối vẫn hiên ngang, bình thản và nhẹ tựa lông hồng.
Thật sự nếu ngẫm lại, bạn có thể thấy nội dung của War for the Planet of the Apes khá dễ đoán. Nhưng chính cách dẫn dắt nội dung khá chậm rãi, không gây khó hiểu khiến tôi mang cảm giác thưởng thức hơn. Nhiều phim tôi từng xem gần đây cố ý xây dựng mở đầu phim hết sức hoành tráng với hàng đống nút thắt, nhưng khi kết thúc lại làm cẩu thả theo kiểu bí ý tưởng, khiến phim trở nên mờ nhạt về tổng thể. Điều này dẫn đến kết thúc thiếu thuyết phục, dễ đoán và gây thất vọng nặng nề. Rất may là điều này không xảy ra trong War for the Planet of the Apes. Đơn giản, chậm rãi, từng tuyến nội dung được mở ra, các nhân vật cũng từ từ xuất hiện. Tôi thích cảm giác xem phim theo mạch truyện như thế này.
Âm nhạc cũng là một điểm khiến tôi yêu thích phim. Không có cuộc di cư nào vui vẻ, và những đoạn nhạc piano đã đẩy cái cảm xúc đó thêm phần u ám hơn. Hiếm có phim nào thỏa mãn tôi trong nhiều khía cạnh như War for the Planet of the Apes đã làm. Tôi thích nhất cảnh Nova lẻn vào giữa làn hiểm nguy, để tiếp nước và lương thực cho Caesar. Không cần lời nói nào nhưng vẫn đọng lại những cảm xúc về thế giới của hai loài như không có khoảng cách. Đạo diễn đã rất tinh tế khi đặt góc quay hết sức ấn tượng. Hay cách đàn khỉ cổ vũ tinh thần cho Caesar rất đáng yêu và cảm động.
War for the Planet of the Apes đặt dấu chấm hết cho phần phim Planet of the Apes được làm lại này. Tôi vẫn nhớ, khi Rise of the Planet of the Apes ra mắt, không ai trông đợi gì nhiều vào phim. Nhất là khi 10 năm trước đó, Planet of the Apes làm lại của đạo diễn Tim Burton đã thất bại thảm hại. Vậy mà Rise of the Planet of the Apes đã sớm trở thành hiện tượng, và giờ đây đã khép lại câu chuyện ba phần phim về hành tinh khỉ. Một kết thúc theo tôi là hợp lý và có thể đoán được, nhưng có lẽ không thể làm hài lòng tất cả mọi người xem. Mà chắc là tôi không cần trả lời câu hỏi có nên xem hay không đâu nhỉ?