Được chuyển thể từ tiểu thuyết Sa môn Không Hải của tác giả Nhật Bản nổi tiếng Yumemakura Baku, Yêu Miêu Truyện là bộ phim đánh dấu sự trở lại của đạo diễn tên tuổi Trần Khải Ca với dòng phim cổ trang.
Câu chuyện mở đầu vào mùa hè năm 850 đời nhà Đường, khi đó thành Trường An đang rất thịnh vượng và yên bình. Trong hoàng cung, hoàng đế Đường Huyền Tông mắc phải một căn bệnh quái lạ và đang hấp hối. Nhà sư người Nhật Bản Không Hải (Sometani Shota) đã được mời đến để cứu chữa cho hoàng đế, nhưng đáng tiếc, khi ông vừa đến cũng là lúc hoàng đế băng hà. Ngay thời điểm đó, Không Hải cũng lập tức cảm nhận được sự hiện diện của yêu miêu phảng phất đâu đó trong hoàng cung. Hành trình truy đuổi con yêu miêu đang gây náo loạn thành Trường An của nhà sư Không Hải và Thái Sử Bạch Lạc Thiên, cũng chính là nhà thơ Bạch Cư Dị (Hoàng Hiên) từ đó bắt đầu. Từ việc lần theo dấu vết của yêu miêu, cả hai cũng dần dần khám phá ra được những bí mật đau lòng được che dấu dưới sự hào nhoáng của triều đại.
Về mặt lịch sử, Yêu Miêu Truyện đã thành công khi có thể khéo léo lồng ghép các sự kiện và nhân vật có thật trong lịch sử lại với nhau. Sự kiện nhà sư Không Hải đi sứ sang Trung Quốc, mối tình kết thúc trong bi kịch của Đường Huyền Tông và Dương Quý Phi, sự ra đời của tác phẩm Trường Hận Ca của nhà thơ Bạch Cư Dị… tất cả được kết hợp một cách hài hòa và đầy khéo léo, từ đó tạo ra một Yêu Miêu Truyện đầy hấp dẫn với yếu tố lịch sử, trinh thám và huyền bí đan xen.
Với trailer cực kì hấp dẫn, hình ảnh mang đậm tính sử thi pha lẫn kỳ ảo, có lẽ các fan hâm mộ đã chờ đợi khá lâu để được thưởng thức bộ phim điện ảnh đánh dấu sự trở lại của Trần Khải Ca với dòng phim cổ trang huyền ảo. Sở hữu trong tay những tác phẩm điện ảnh hàng đầu như Bá Vương Biệt Cơ, Kinh Kha Hành Thích Tần Vương… các fan hâm mộ hoàn toàn có lý do để trông đợi vào Yêu Miêu Truyện. Đáng tiếc, bộ phim đã không thể thỏa mãn người xem, là một sự hụt hẫng không hề nhẹ dành cho những người đã chờ đợi từng ngày cho đến lúc công chiếu.
Tựa phim Yêu Miêu Truyện đã ít nhiều “định hướng” cho người về một bộ phim mang tính kỳ ảo trừ yêu diệt ma, nhưng thật ra mạch phim nghiêng về hướng trinh thám và hành trình tìm ra sự thật nhiều hơn.
Nhịp phim khá chậm và lòng vòng. Phần đầu của phim quá tập trung vào việc miêu tả yêu miêu, cái chết của hoàng đế và sự kiện tấn công gia đình người thị vệ, khiến người xem càng đinh ninh rằng đây là một bộ phim trinh thám mang tính huyền bí. Trên thực tế, đây chỉ là sự kiện mang tính dẫn dắt hai nhân vật chính và người xem bước vào hành trình khám phá sự thật đằng sau bức màn.
Có thể nói một phần ba đầu của bộ phim thật sự thách thức sự kiên nhẫn của người xem. Cho đến hết nửa đầu, người viết vẫn không thể xác định được nội dung của bộ phim muốn nói điều gì, hay dẫn dắt người xem đi đâu. Không biết có phải vì dụng ý gây hoang mang đó mà lời thoại trong phim cũng lấp lửng mang nhiều ẩn ý, khiến cho việc hiểu rõ bộ phim tương đối khó khăn. Đến khi câu chuyện dần trở nên rõ ràng hơn, tình tiết cũng nhanh hơn nhưng lại hời hợt và thiếu tính thuyết phục. Với cảm nhận cá nhân của người viết, nếu có thể cắt bớt phân đoạn đầu và tập trung vào những đoạn còn lại, làm rõ hơn nội dung của bộ phim và tăng chiều sâu cho các tình tiết cũng như những nhân vật liên quan, có lẽ bộ phim sẽ hay và cuốn hút hơn.
Vì nội dung quá lan man, dẫn đến hai diễn viên chính không có cơ hội thể hiện hết nhân vật của mình. Hoàng Hiên trong vai một thái sử Bạch Cư Dị chính trực, đầy sức sống và giàu cảm xúc. Ngược lại, Không Hải của Sometani Shota luôn luôn điềm tĩnh và từ tốn, nụ cười mỉm cùng với phong thái tự tin như thể người đã nhìn thấu mọi sự diễn ra xung quanh. Thật đáng tiếc khi thời lượng xuất hiện quá giới hạn khiến hai nhân vật chính vốn rất triển vọng trở nên mờ nhạt hẳn, có lẽ chỉ ấn tượng hơn được các vai phụ một chút.
Các vai phụ còn lại chỉ có thể dừng ở mức tròn vai. Nhưng nếu là một người xem phim khó tính, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy cả hai vai Dương Quý Phi của Trương Dung Dung và Đường Huyền Tông của Trương Lỗ Nhất đều khá gượng gạo về mặt ngoại hình lẫn khí chất.
Điểm nhấn của bộ phim có lẽ chỉ có phần hình ảnh, vốn là điểm mạnh của đạo diễn Trần Khải Ca. Bộ phim đẹp từ lúc mở đầu cho đến khi kết thúc, từ những khung cảnh bình thường cho đến những phân đoạn huyền ảo. Đặc biệt là buổi dạ tiệc được Đường Huyền Tông tổ chức cho Dương Quý Phi, hoành tráng, đẹp đẽ và bắt mắt đến mức nếu nói đây là một giấc mơ hoa mộng thì dễ tin hơn nói đây là một buổi yến tiệc, là một buổi diễn nghệ thuật thị giác đúng nghĩa. Đáng tiếc, có cảm giác đạo diễn đã hơi lạm dụng cái đẹp, khiến cho một số đoạn trở nên bị lố và khó hiểu.
Vốn là một đề tài hấp dẫn và hay được khai thác, những truyền thuyết về hoàng đế và mỹ nhân của họ, những cái chết chưa có lời giải trong lịch sử, Yêu Miêu Truyện lẽ ra nên hấp dẫn và cuốn hút người xem hơn là một bộ phim dài dòng và nhạt nhòa. Công bằng mà nói, bộ phim không quá tệ, nhưng 129 phút là thời lượng quá dài và gây chán nản cho người xem. Với một nguyên tác khá tốt và sự đầu tư dạng “bom tấn”, Yêu Miêu Truyện đáng tiếc đã không đạt được kì vọng của người xem.