Đánh giá phim The Greatest Showman – Bậc thầy của những ước mơ

Đăng bởi: Ngày: 29/12/2017

The Greatest Showman như cái tên của nó, là một sô diễn tuyệt vời nhất mà bạn có thể xem vào những ngày chuyển giao sang năm mới này. Phim được trình chiếu ở Việt Nam với tựa Bậc thầy của những ước mơ.

Từ trước đến nay tôi vốn không hề yêu thích thể loại phim nhạc kịch, một phần vì không thích vừa coi phim vừa nghe ca hát, một phần vì chưa khi nào cảm thấy lời nhạc trong đó đủ thay thế được phần thoại của nhân vật cả. Thế nhưng khi vô tình xem lướt một loại trailer phim và thấy một sự sôi động đầy hào hứng trong Greatest Showman, tôi quyết định phải đi xem phim này và hoàn toàn bị cuốn hút bởi những gì được chiếu trên màn ảnh bạc.

The Greatest Showman screencap

Greatest Showman thuộc thể loại phim chính kịch, với nội dung được lấy cảm hứng từ một phần cuộc đời của nhân vật người Mỹ Phineas Taylor Barnum, và cũng là người đã sáng lập ra gánh xiếc Barnum & Bailey nổi tiếng khắp nước Mỹ. Từ một kẻ thất nghiệp, P.T. Barnum chứng tỏ mọi giấc mơ đều có thể thành sự thật nếu ta dám thực hiện nó. Phim có rất nhiều thông điệp có ý nghĩa mà tôi nghĩ khơi gợi nhiều cảm hứng cho người xem. Đặc biệt phần nhạc được sáng tác cho phim cực kỳ xuất sắc, hầu hết đều được các diễn viên tự mình thể hiện không hề thua kém những ca sĩ tài ba.

Phần nhạc là điểm khiến tôi cảm thấy ấn tượng nhất trong Greatest Showman. Những bài nhạc luôn tạo cảm xúc cho bộ phim với lời hát mang nhiều ý nghĩa thay lời muốn nói. Một trong những cảnh tôi khiến tôi ấn tượng là “thảo hợp đồng” giữa Barnum (Hugh Jackman) và Phillip Carlyle (Zac Efron). Đây có lẽ là một phim đưa Zac Efron trở về với “bài tủ” ca hát đã kể từ khi loạt phim High School Musical kết thúc. Phân đoạn này chỉ có ba vai diễn, và cứ nhìn hai trong số đó vừa diễn xuất vừa hát thay cho lời thoại, cũng đã thu hút tôi lắm rồi.

The Greatest Showman screencap

Thế nhưng ấn tượng nhất có lẽ là cảnh Rebecca Ferguson vào vai Jenny Lind hát nhép theo giọng thật của “huyền thoại opera” này khiến tôi như vỡ òa cảm xúc. Đẹp, hay và đỉnh là ba từ ngắn gọn nhất để miêu tả phân đoạn này. Ngay cả biểu cảm của Hugh Jackman ở cảnh này cũng thể hiện quá ấn tượng khiến tôi cũng ngạc nhiên, có lẽ một phần cũng vì cảm xúc lúc đó của tôi khá “đồng cảm” với nhân vật. Nhìn ánh mắt nhân vật Barnum lúc đó thật sự khiến tôi tin rằng ông đang sững sờ không thốt nên lời, đã thay cho mọi biểu cảm cần thể hiện khác.

Ở khía cạnh diễn xuất, các vai diễn trong phim đều khá thú vị và phải thừa nhận rằng mọi người đã làm quá tốt, kể cả những vai phụ hay thậm chí là ít đất diễn. Nếu như trước đây Hugh Jackman từng “chết vai” người sói (thật ra chính xác là người chồn) Wolverine và nó càng ngày càng trở nên một cái bóng quá lớn để vượt qua. Thế nhưng trong Greatest Showman, Hugh Jackman đã có màn lột xác ngoạn mục, vượt qua cái bóng của chính mình từng khiến người xem nhớ đến anh nhiều hơn những vai diễn tuyệt vời không kém khác. Từ biểu cảm, ánh mắt đều tạo cảm xúc đầy thuyết phục của nhân vật, từ hình ảnh một người chồng, người cha, ông bầu rạp xiếc trước nghịch cảnh đều khá ấn tượng.

The Greatest Showman screencap

Tất nhiên, một mình Hugh Jackman không thể làm nên chuyện nếu thiếu vai trò diễn xuất của các diễn viên khác. Cặp đôi Phillip và Anne (Zendaya) chắc chắn sẽ khiến người xem nhớ đến tình cảm nhẹ nhàng và nhiều chông gai của họ, nhất là đoạn nhạc kịch được xây dựng cho cả hai. Nhân vật Lettie Lutz (Keala Settle) cũng có một phân đoạn khá ấn tượng khi cô đứng hát và mọi bạn diễn khác đều được nhà làm phim sử dụng kỹ thuật slow-motion xung quanh cô. Michelle Williams trong vai Charity tuy không có nhiều đất diễn nhưng thật sự thể hiện tài năng diễn xuất rất ấn tượng. Rebecca Ferguson cũng vậy, tôi đặc biệt cảm giác như “đứng hình” khi cô thực hiện “lời tạm biệt” trong phim, có một chút gì đó khá bất ngờ trước hành động của nhân vật Jenny Lind.

Mạch phim xây dựng rất tốt khiến tôi không thể tìm được điểm nào để chê trách. Những phân đoạn đau buồn nếu có cũng đều ở mức vừa đủ để người xem cảm thấu hoặc đồng cảm với nhân vật, nhưng không bao giờ quá lố hay kéo dài lê thê kéo tụt cảm xúc của người xem theo tình tiết trong phim. Nhà làm phim luôn giữ được nhịp phim rất tốt, nhanh chóng đẩy cảm xúc của người xem lên ngay sau một phân đoạn buồn nào đó. Nếu có gì để chê có lẽ chính là kịch bản phim có phần hơi dễ đoán, nhất là kết thúc. Nhưng tôi nghĩ vấn đề này cũng không quá nghiêm trọng, đặc biệt khi phim nêu bật được những thông điệp mà nó gởi đến một cách đơn giản, dễ hiểu nhưng không khiến người xem thấy khó chịu hay phản cảm như sai lầm của nhiều phim khác.

The Greatest Showman screencap

Có lẽ trước đây tôi không thích thể loại phim nhạc kinh vì nó không khơi gợi được cảm xúc trong tôi. Tuy nhiên Greatest Showman thì khác, đây là một tác phẩm nhạc kịch rất có hồn, với thông điệp đáng chú ý và mang tính nhân văn. Ai cũng có ước mơ, có quyền tỏa sáng với khát vọng được thừa nhận con người của mình, yêu và được yêu. Bạn có thể thấy rất rõ những điều này thông qua cách dựng phim hết sức bài bản của nhà làm phim. Ngay cả những âm nhạc cũng được sáng tác hòa quyện vào nhịp độ phim thay cho những lời thoại quen thuộc, tạo cho tôi cái cảm xúc khá lạ lẫm khi xem. Có thể nói chính những lời bài hát này là thứ kết nối cảm xúc của người xem với bộ phim và những “dị nhân” trong phim.

Kỳ thực đó là những người bị xã hội kỳ thị chỉ vì họ không giống bao kẻ khác, nhưng vẫn luôn mong muốn được thừa nhận như chính con người của họ. Nó rất dỗi quen thuộc, rất dỗi đời thường mà chắc chắn trong cuộc đời bạn từng chứng kiến hoặc thậm chí là nạn nhân trong đó. Đã bao giờ bạn trêu chọc một người bạn hoặc bị trêu chọc chỉ vì “thân hình quá khổ” nhưng vô tình không nghĩ rằng mình đang “vui quá” chứ không còn “vui thôi” chăng? Những thông điệp trong phim cũng chỉ là những điều rất đơn giản như vậy đấy, không phải là những thứ khiến người xem phải suy nghĩ hay động não để hiểu, để thấu. Có lẽ vì vậy mà nó rất dễ tiếp nhận và khiến tôi cảm thấy lay động trước nỗi lòng của các nhân vật trong phim, đặc biệt khi nó được thể hiện qua âm nhạc rất xuất sắc.

The Greatest Showman screencap

Nếu chưa biết xem gì vào những ngày cuối năm này trong khi năm mới sắp đến, thì Greatest Showman là một lựa chọn tuyệt vời mà bạn chớ nên bỏ lỡ. Đây là một trong những phim hay nhất năm nay, mang nội dung khơi nguồn cảm hứng trong cuộc sống cùng dàn diễn viên tài ba và nhạc phim xuất sắc, gần như không có gì để chê trách. Nhiêu đó chắc đã đủ để thuyết phục bạn rồi chứ?

Xem thêm đánh giá các phim khác.

Thông điệp mạnh mẽ về sự tự chấp nhận trong Greatest Showman

Phim không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về những ước mơ và đấu tranh, mà còn phản ánh một thông điệp mạnh mẽ và cảm động về tầm quan trọng của việc chấp nhận bản thân. Những nhân vật trong phim, dù là những người kỳ quặc hay khác biệt, đều thể hiện sức mạnh của lòng dũng cảm khi dám đối diện với định kiến xã hội và tôn trọng chính mình.

Khán giả yêu thích các màn trình diễn trực tiếp

Đối với những người yêu thích nghệ thuật biểu diễn, Greatest Showman đưa đến một trải nghiệm đặc biệt đầy thích thú. Những màn trình diễn được đầu tư công phu, từ việc chuẩn bị cho hoạt động dưới ánh đèn sân khấu cho đến trang phục và vũ đạo đều góp phần làm nên sức hấp dẫn của bộ phim.

Các nhân vật phản diện cũng có chiều sâu

Mặc dù các nhân vật chính tỏa sáng trong phim, nhưng không thể không nhắc đến những nhân vật phản diện như những định kiến mà Barnum và nhóm của anh gặp phải. Họ không chỉ là rào cản mà còn là những nhân vật có chiều sâu, thể hiện sự bất an và mâu thuẫn mà nhiều người trong xã hội vẫn phải đối mặt. Điều này làm cho câu chuyện trở nên phong phú và hấp dẫn hơn.

Cảm hứng từ câu chuyện có thực

Theo chân cuộc đời của P.T. Barnum, các khán giả sẽ truyền cảm hứng từ từng bước đi đến thành công của nhân vật. Sự nỗ lực không ngừng, dù trong thời kỳ khó khăn hay thất bại tái hiện nên bài học quý giá mà bất cứ ai cũng có thể học hỏi. Câu chuyện này là minh chứng cho việc theo đuổi ước mơ một cách không ngừng nghỉ.