Cold Moon là câu chuyện hình sự pha chút kinh dị, mang nhiều vấn đề xã hội hiện thực và tự vấn lương tri. Phim ra rạp với tựa Xác chết đêm trăng.
Trong khi nhiều tựa phim kinh dị khác thường lấy bối cảnh diễn ra trong một không gian hẹp, thì Cold Moon lại chọn không gian rất rộng. Tuy nhiên, mặc dù câu chuyện khá hấp dẫn, lồng ghép được nhiều vấn đề xã hội vào phim nhưng kết quả cuối cùng lại không đáng sợ như mong đợi.
Bối cảnh phim diễn ra trong một thị trấn yên bình, một án mạng kinh hoàng diễn ra trong gia đình Larkin. Trong khi mọi người chưa hết bàng hoàng thì liên tiếp thêm những vụ án mạng nghiêm trọng khác lại diễn ra. Ai là kẻ thủ ác? Câu trả lời dường như là một thử thách với ngài cảnh sát trưởng Ted Hale (Frank Whaley), đặc biệt khi không có vật chứng nào được tìm thấy, và kẻ tình nghi lại là nhân vật thân thiết với gia đình ông.
“Có tiền là có quyền”, câu nói này có vẻ đúng với trường hợp của Nathan Redfield (Josh Stewart). Y là đầu sỏ của nhiều vụ làm ăn bất minh, trong khi lại còn giữ vị trí chủ tịch ngân hàng ở thị trấn hẻo lánh này. Thế nhưng thành tích bất hảo của Nathan không chỉ dừng lại ở đó, y còn vướng vào những vụ tình ái bất minh đúng kiểu một tay ăn chơi trác táng. Rượu và gái là hai thứ không thể thiếu với Nathan và nói không sai khi gọi y là một kẻ khốn nạn.
Ngược lại, gia đình Larkin là một gia đình nông dân chân chất, với các thành viên hiền hòa sống không có va chạm hay mối thù hằn gì với bất kỳ ai. Vấn đề là họ đang nợ một khoản tiền với ngân hàng mà Nathan kế thừa từ cha của hắn. Thế rồi, một ngày bất hạnh nọ đã giáng xuống nhà Larkin, khi cô bé Margaret (Sara Chatherin Bellamy) bất ngờ bị sát hại và vứt xác xuống sông. Ai đã giết Margaret và lý do là gì? Đó chính là nội dung mà bạn sẽ được tìm hiểu khi xem phim.
Cold Moon là một trong những phim hiếm hoi mà tôi không ngại kể cho bạn nghe câu chuyện của nó xảy ra như thế nào. Vì đấy cũng là những gì mà nhà làm phim mang đến cho người xem ngay từ đầu phim. Họ không ngại cho bạn biết hết mọi bí mật cần giải đáp, và điều quan trọng là người ta làm sao để bắt được kẻ sát nhân, thực thi công lý. Đáng tiếc, diễn biến sau đó tuy có đôi chỗ hơi bất ngờ khi xảy ra thêm những vụ án mạng khác, nhưng cách xây dựng phim dễ khiến người xem buồn ngủ hơn là tò mò chờ đến kết thúc.
Nhịp phim Cold Moon được xây dựng khá chậm rãi, thậm chí từ tốn hơn cả tôi tưởng dù thời lượng phim không dài. Những câu hỏi lần lượt được giải đáp ngay đầu phim, để rồi đến giữa phim thì mọi thứ đều đã vỡ lẽ. Thậm chí nếu tò mò phim sẽ kết thúc như thế nào thì bạn cũng dễ dàng đoán được nội dung rất dễ dàng. Đó là khi bóng ma của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó xuất hiện, giở những trò mèo vờn chuột với kẻ thủ ác, đưa hắn đến những ảo giác kinh hoàng, không còn phân biệt được đâu là hiện thực nữa.
Đó có lẽ cũng là những gì mà người xem “xui xẻo” phải nếm trải cùng vai ác. Nếu như tạo hình của bóng ma Margaret có vẻ hơi kinh hoàng một chút, thì những bóng ma khác trông có phần hơi giả tạo khiến tôi suýt bật cười khi nhìn thấy lần đầu. Cold Moon tạo cho tôi chút cảm giác như phim được lấy cảm hứng từ Friday the 13th. Ngay tên sát thủ lần đầu tiên xuất hiện cũng đã mang nhiều cảm giác giống Jason Voorhees về tạo hình. Trong khi đó các bóng ma lại mang nhiều nét như phim kinh dị những năm 80. Nói vậy có nghĩa là các nhân vật đều hóa trang trông ghê sợ, thay vì lạm dụng hiệu ứng kỹ xảo vi tính hoành tráng. Về khâu này có lẽ phim làm chưa được tốt lắm, không tạo cảm giác sợ hãi như mong đợi.
Diễn biến phim khá chậm rãi, đôi lúc khiến tôi cảm thấy buồn ngủ. Có một số cảnh như được đưa vào để tăng độ dài của phim với lời thoại không cần thiết để tạo diễn tiến phim. Xem được nửa phim, mọi chuyện đã vỡ lẽ hết, người xem đã biết hết mọi uẩn khúc của câu chuyện, và việc có thể dễ dàng đoán trước được kết cục khiến tôi không còn hứng thú với diễn biến xảy ra kể từ thời điểm đó. Tôi chỉ cảm thấy chút tội nghiệp cho Belinda Hale (Rachele Brooke Smith) vì cô gái không hề có lỗi trong câu chuyện. Có lẽ đây là “cái tát” vào mặt cảnh sát trưởng Ted Hale vì sự chần chừ của ông, đã gây ra những vụ án mạng mà lẽ ra đã có thể ngăn chặn ngay từ đầu. Kết cục của những nhân vật khác đều khá tương xứng với câu “gieo gì gặt nấy”.
Cũng như hầu hết nhiều phim kinh dị khác, phần diễn xuất các vai diễn đều ở mức tròn vai. Tuy nhiên, tần suất xuất hiện của các nhân vật khiến tôi lúng túng không rõ đâu mới là nhân vật chính. Có vai diễn ban đầu xem cứ tưởng là vai chính lại bất ngờ bị sát hại từ giữa phim. Trong khi những nhân vật còn lại không thể phân biệt được ai mới là nhân vật chính của phim vì thời lượng xuất hiện quá ít, đến mức không tạo được sự quan tâm chú ý của người xem. Kết thúc phim tuy khép lại mọi chuyện, nhưng không giải thích rõ ràng những gì mà kẻ ác đã nhìn thấy. Với tôi thì có lẽ đấy chỉ là lương tri của hắn sau tất cả những gì đã xảy ra, và y đã không thể chịu nổi những dằn vặt trong lòng và để tất cả bộc phát trong ảo giác.
Sau cuối, Cold Moon là một trong những phim kinh dị mà bạn chỉ nên xem nếu đây là gu phim của bạn. Phim mang nhiều nét giao thoa giữa thể loại kinh dị của thế hệ trước đây với một số cảnh hù dọa “nhẹ nhàng”, không tới mức khiến bạn muốn “rụng tim”. Ngay cả phần âm nhạc và tiếng động cũng thể hiện rõ điều này. Điều mà tôi cảm thấy đáng chê trách nhất có lẽ là những cảnh bóng đèn chớp tắt khá vô duyên, không tạo được cảm giác căng thẳng cho người xem như một số phim khác như Lights Out hay mới đây là Lời thì thầm của quỷ.
Xem thêm đánh giá các phim khác.