Có thể nói kể từ Inside Out thì Coco là bộ phim gây ấn tượng nhất với mình trong “vũ trụ hoạt hình” Pixar. Phim đem đến nhiều cảm xúc khó tả và phù hợp cho trẻ em và cả những người trưởng thành.
Coco là bộ phim hoạt hình kể về cậu bé Miguel sinh ra trong một gia đình cấm đoán về âm nhạc. Thần tượng Ernesto de la Cruz – một huyền thoại âm nhạc – Miguel nung nấu giấc mơ trở thành một nhạc sĩ nổi tiếng. Tuy nhiên truyền thống gia đình không cho phép cậu thực hiện điều đó. Trong một lần tình cờ “tìm thấy” Vùng Đất Linh Hồn, Miguel có dịp gặp lại “những người thân quen”, đồng thời gặp được chính thần tượng của mình. Từ đó câu chuyện rẽ theo một hướng khác đầy bất ngờ, nhưng cũng rất cảm động.
Ý tưởng của phim lấy từ lễ hội người chết ở Mexico có tên là Dia de los Muertos diễn ra vào ngày 2/11 hàng năm. Theo truyền thống, người dân Mexico tin rằng cuộc đời chỉ như một giấc mộng, các linh hồn sau khi lìa khỏi thân xác sẽ tới cõi vĩnh hằng và chờ đến ngày có thể trở về nhà thăm thân nhân của họ. Tại vùng nông thôn, mọi người sẽ ghé thăm nghĩa trang – nơi những người thân của họ được chôn cất. Coco mô tả lễ hội này theo một cách hoàn toàn khác, bạn sẽ có dịp thấy được thế giới bên kia diễn ra như thế nào tại lễ hội này.
Sau thế giới đồ chơi, thế giới quái vật, thế giới biển cả, các robot không gian, các cảm xúc, Pixar tiếp tục mang đến một thế giới rộng lớn và ấn tượng không kém, đó là thế giới… bên kia. Nếu bạn đã từng xem qua Inside Out, bạn có dịp thấy một thế giới tưởng tượng về các cảm xúc được tạo ra tài tình như thế nào. Ý tưởng về các cảm xúc có linh hồn, và có sẵn luôn cảm xúc, là rất thú vị và mang đến rất nhiều khoảng không để khai thác. Và Coco cũng được khai thác tốt như Inside Out vậy.
Tại mỗi thời điểm tưởng tượng, các nhà làm phim (kịch bản được trao cho cựu chiến binh của Pixar, Molina và Matthew Aldrich) tạo ra một bức tranh hoàn hảo nơi các câu chuyện được nghiên cứu kỹ lưỡng, các nhân vật rất có chiều sâu được xây dựng đẹp và dễ thương. Điểm làm mình thích nhất ở thế giới này là hệ thống linh thú rất thú vị. Nó giống như là một loại thú nuôi trong thế giới này, thú nuôi có thể để làm cảnh, để di chuyển, hoặc thậm chí để phòng thủ hay tấn công kẻ thù.
COCO là câu chuyện về tình cảm gia đình, về cách kết nối với những người mà chúng ta yêu thương và cách mà chúng ta theo đuổi những giấc mơ của mình. Và ngoài việc tạo ra một Vùng đất linh hồn, điều kết nối tất cả lại với nhau đều được bắt nguồn từ âm nhạc. Âm nhạc đã giúp định hình sắc thái của bộ phim này và dẫn dắt khán giả để cảm nhận sâu sắc hơn những tâm tư tình cảm của các nhân vật trong câu chuyện.
Điều mình thấy đáng tiếc nhất của bộ phim lại không đến từ chính bộ phim này mà là đoạn phim ngắn mở đầu. Truyền thống trước đây của Pixar là đầu mỗi phim lớn đều có một phim hoạt hình ngắn rất thú vị. Tuy nhiên năm nay không hiểu sao đoạn phim hoạt hình mở màn này khá dài và xem xong không để lại cảm xúc gì. Đó cũng là một phim ngắn nói về gia đình, người thân, ăn theo thương hiệu Frozen. Nó cũng hay, cũng ý nghĩa nhưng so với các đoạn phim trước đây thì thua rất xa.
Mình không viết quá chi tiết về bộ phim, mà để dành phần cảm nhận và bất ngờ dành cho bạn. Chỉ tóm gọn lại: đây là bộ phim rất đáng xem dù bạn đang ở độ tuổi nào. Với những khoảnh khắc kỳ diệu mà Pixar tạo ra, đây có lẽ là bộ phim không có đối thủ tại giải Oscar năm nay. Phim xứng đáng ngang hàng với những bộ phim Toy Story, Inside Out hoặc Wall-E của hãng.
Xem thêm đánh giá các phim khác.