Cảnh Sát Tập Sự hay tựa gốc Midnight Runner là phim hành động pha lẫn yếu tố hài hước về hai anh chàng “cảnh sát tập sự” với nhiều điều đáng suy ngẫm.
Cảnh Sát Tập Sự xoay quanh cặp đôi hoàn cảnh Ki Joon (Park Seo Joon) và Hee Yeol (Kang Ha Neul). Mặc dù tính cách hoàn toàn khác biệt, sau một sự cố bất ngờ, hai nhân vật chính nhanh chóng trở thành đôi bạn cùng tiến tại trường Đại học Cảnh sát Quốc gia Hàn Quốc. Bộ phim mở đầu với những hình ảnh trong trường huấn luyện, một bầu không khí nghiêm túc nhưng không kém phần tươi sáng và hài hước. Tất cả chỉ thay đổi khi bộ đôi tình cờ chứng kiến một vụ bắt cóc bí ẩn trong một lần nghỉ phép, vòng chảy sự kiện vô tình cuốn Hee Yeol và Ki Joon theo nó. Sau khi đến báo án nhưng không được cơ quan cảnh sát quan tâm đoái hoài gì đến, Hee Yeol và Ki Joon cảm thấy không thể tiếp tục đứng nhìn thời gian sống của nạn nhân cứ thế nhanh chóng trôi qua, họ đã quyết định tự mình hành động.
Như bao cặp đôi vàng đã từng xuất hiện trên màn ảnh nhỏ, hai nhân vật chính Ki Joon và Hee Yoel sở hữu tính cách hoàn toàn trái ngược. Hee Yeol là môt thanh niên sách vở chính hiệu, gương mặt ông cụ non cùng cặp mắt kính cổ điển, ưa an toàn sạch sẽ và luôn suy nghĩ kĩ càng trước sau. Trong khi Ki Joon lại là mẫu thanh niên hành động, tính tình thật thà nghĩ gì nói đấy, hành động đi trước rồi suy nghĩ từ từ đến sau. Điểm chung duy nhất của hai chàng cảnh sát tương lai có lẽ là nhiệt huyết, ý chí và tinh thần bảo vệ lẽ phải một cách mãnh liệt. Đứng trước những quy định khó khăn, những thủ tục pháp lý rắc rối, lựa chọn tương lai hay theo đuổi một ý định điên rồ nhưng bản thân tin tưởng là đúng… tất cả những điều đó đã không thể ngăn cản hai chàng trai trẻ quyết tâm theo đuổi và thực thi công lý.
Mạch phim hài – hành động của Cảnh Sát Tập Sự không quá dồn dập gây cấn, người xem dễ dàng cảm nhận được nhiệt huyết và niềm tin của Ki Joon và Hee Yeol qua từng lời thoại, từng chi tiết nhỏ xuất hiện. Ngoài ra, Cảnh Sát Tập Sự hoàn toàn thành công trong việc châm biếm thói quan liêu, cứng nhắc của bộ máy hành pháp tại Hàn Quốc một cách ý nhị và hài hước. Bộ phim cũng nhấn mạnh sự vô nhân tính của tệ nạn buôn người đang hoành hành, sự vô cảm của xã hội lẫn bộ máy hành pháp. Sự chính nghĩa, hết lòng vì công lý của hai chàng cảnh sát tương lai chính là ánh sáng duy nhất quyết tâm phanh phui những mảng tối mà Hàn Quốc nói riêng, và xã hội hiện đại nói chung đang đối mặt.
Thật sự mà nói, diễn xuất của cả hai diễn viên chính không quá xuất sắc. Nhưng sự kết hợp vô cùng ăn ý, diễn xuất chân thật không màu mè của hai diễn viên trẻ đã tạo nên hiệu quả không ngờ, thành công khắc họa hình ảnh hai chàng sinh viên ngành cảnh sát hoàn toàn thiếu kinh nghiệm thực tiễn nhưng tràn đầy nhiệt huyết. Sự xuất hiện của tài tử kỳ cựu Sung Dong-il trong vai Giáo sư Yang, người hướng dẫn và âm thầm ủng hộ, bảo vệ hai cậu học sinh của mình đi theo con đường đúng đắn nhất, là một điểm nhấn đáng chú ý của bộ phim. Vai diễn của Giáo sư Yang không xuất hiện nhiều, nhưng hoàn toàn đúng lúc. Giữa những muôn vàn cản trở, hai chàng cảnh sát tập sự luôn ngầm nhận được sự ủng hộ để đi theo con đường mình lựa chọn.
Đạo diễn Kim Joo Hwan đã khá thành công trong việc mang tới cho khán giả một tác phẩm hài hước, nhưng vẫn ẩn chứa nhiều điều đáng suy ngẫm về xã hội hiện đại, nơi những bất công, tệ nạn vẫn đang ngày càng tăng cao, những câu chuyện buồn không phải chỉ đến từ kẻ ác, mà còn đến từ sự thờ ơ của xã hội và những người xung quanh. Với kiểu nội dung thế này, Cảnh Sát Tập Sự rất dễ trở thành một bộ phim với chủ nghĩa anh hùng sến súa. Rất may là đạo diễn kiêm biên kịch Kim Joo Hwan vẫn giữ nguyên bản chất là hai cậu sinh viên, không có gì khác ngoài lý tưởng và lòng can đảm.
Điều đáng tiếc ở bộ phim có lẽ là sự tham lam của đạo diễn. Nếu chỉ xem trailer và poster phim, người xem chắc chắn sẽ trông mặt mà bắt hình dong rằng đây là một bộ phim hài hước giải trí đơn thuần. Nhưng không phải, đây là một bộ phim hoàn toàn nghiêm túc, những chi tiết hài hước xuất hiện để giảm nhẹ sự nặng nề của nội dung. Kim Joo Hwan đã có một kịch bản rất tốt, nếu bớt tham lam, tập trung hẳn vào một thể loại hành động hoặc hài hước, có lẽ bộ phim sẽ hoàn chỉnh hơn, thay vì một bộ phim lỡ cỡ nửa hài nửa nghiêm túc như thế này.
Dù vậy, đó có lẽ chỉ là một điểm trừ bé nhỏ, khi mà Cảnh Sát Tập Sự không chỉ dừng lại ở những con số khủng về doanh thu phòng vé tại Hàn Quốc hay những lời khen tích cực của giới chuyên môn. Sau ngày đầu tiên công chiếu, bộ phim đã thu được 1.97 triệu đôla, với số lượng 308,303 vé được bán ra. Sau 8 ngày công chiếu, doanh thu là 18,9 triệu đôla, hoàn toàn vượt xa chi phí sản xuất vốn chỉ có 6,13 triệu đô. Chắc hẳn khi đọc những dòng này, người xem sẽ rất thắc mắc tại sao một bộ phim chỉ ở mức trung bình khá lại được đánh giá cao và có doanh thu hàng khủng đến thế. Có lẽ chúng ta đã không sống trong hoàn cảnh và xã hội Hàn Quốc để có thể cảm nhận và hiểu hết được cái hay của bộ phim.
Khi từng dòng credit xuất hiện trên màn hình, từng lượt khách từ từ ra về, bộ phim thật sự không đọng lại gì nhiều. Nhưng sự lựa chọn của hai chàng cảnh sát trẻ chắc chắn sẽ luôn là câu hỏi lớn đối với mỗi người. Liệu chúng ta có dám đánh đuổi tương lai sự nghiệp để thực hiện một điều mà chúng ta tin tưởng rằng nó hoàn toàn đúng đắn hay không? Nếu trả lời có, có phải chúng ta đã không thành thật với bản thân hay không? Còn nếu trả lời không, chúng ta đã trở thành một phần của xã hội thờ ơ trước cái xấu, dung túng cái ác hoành hành. Ở cuối phim, Giáo sư Yang đã hỏi cả hai rằng “Các em có hối hận vì quyết định của mình không?”, thay vì trả lời có hoặc không, cả hai suy nghĩ vài giây rồi trả lời “Em nghĩ mình đã làm đúng.”… Lời thoại thật đơn giản, và cũng là một kết thúc trọn vẹn, không có hối hận hay không hối hận, chỉ có một niềm tin vào lẽ phải và những việc làm đúng đắn mà thôi.
Xem thêm đánh giá các phim khác.