Wolfenstein II: The New Colossus phiên bản Switch là một sự hy sinh khá lớn về đồ họa để mang đến trải nghiệm FPS với khả năng cơ động cao.
Wolfenstein II: The New Colossus là phần chơi thứ 8 trong series game Wolfenstein, tiếp nối nội dung của Wolfenstein: The New Order. Trò chơi lấy bối cảnh vào năm 1961 với dòng thời gian hư cấu khác, khi này Đức quốc xã chiến thắng Thế Chiến II. Câu chuyện đưa người chơi tiếp tục theo chân nhân vật William B.J. Blazkowicz trong nỗ lực chiến đấu chống lại chế độ phát xít ở nước Mỹ.
Sau hơn nửa năm năm phát hành đa nền tảng, mới đây phiên bản dành cho Switch mới xuất hiện. Nhà phát triển đã phải hy sinh không ít, để có thể đưa trò chơi xuất hiện trên hệ máy này. Phải nói rằng đây là một bản chuyển nền khá tham vọng của nhà phát triển, vì ngay cả trên những phần cứng mạnh hơn thì trò chơi cũng bị vướng vào vấn đề hiệu năng trồi sụt. Tuy nhiên, nếu đã từng chơi game Doom phiên bản Switch thì bạn cũng có thể hình dung những gì sẽ nhận được, vì cả hai đều do một nhà phát triển thực hiện công đoạn chuyển nền và Doom được đánh giá khá tốt.
Về cơ bản, Wolfenstein II: The New Colossus vẫn giữ nguyên mọi thứ như phiên bản được phát hành đa nền tảng hồi tháng 10 năm ngoái. Tất nhiên cái giá phải trả để có thể thưởng thức tựa game đòi hỏi hiệu năng cao này trên Switch cũng không hề nhỏ. Đáng chú ý nhất là đồ họa của phiên bản này không được sắc nét và nhìn chi tiết như các phiên bản khác, thường được nhà phát triển cố gắng che chắn bằng hiệu ứng làm mờ làm mọi thứ nhìn mất cảm tình nếu so với các nền tảng khác. Nhất là những cảnh hành động nặng, chẳng hạn như khi kẻ thù kéo ra đầy màn hình thì mọi thứ đều khá tệ. Đáng nói là đây là những gì bạn nhận được khi gắn dock để trải nghiệm với tivi, chứ còn khi chơi ở chế độ handheld thì đồ họa còn tệ hơn thế nhiều.
Thế nhưng, mặc dù phần đồ họa có thể không chi tiết và sắc nét bằng, nhưng về hiệu năng và tốc độ khung hình lại khá ổn định không thua gì các phiên bản đàn anh khác. Ngay cả trong những trận chiến hoành tráng nhất thì tốc độ khung hình vẫn duy trì tương đối ổn định, ít có trường hợp trồi sụt bất thường gây ảnh hưởng đến trải nghiệm. Nói thế cũng đồng nghĩa vẫn có những khu vực môi trường phức tạp gây giảm tốc độ khung hình, nhưng không thường xuyên và ở mức độ chấp nhận được chứ không ảnh hưởng nhiều đến trải nghiệm.
Chưa kể, dù cấu hình của Switch không cho phép trò chơi đạt 60fps mượt như nhung như các nền tảng khác, nhưng Wolfenstein II: The New Colossus vẫn giữ được tốc độ khung hình 30fps ổn định trên phần cứng yếu ớt của Switch thật sự là một điều đáng khen. Điều khá thú vị là nhà phát triển đã khéo léo lồng ghép những đoạn phim chuyển cảnh dựng sẵn trước mỗi màn chơi, giúp gần như ẩn đi tất cả các màn hình loading dài đằng đẳng, trừ những lúc bạn để nhân vật bỏ mạng. Tuy nhiên, vì chất lượng khác biệt nên những đoạn phim chuyển cảnh này tạo cảm giác rất tách biệt với phần trải nghiệm của trò chơi. Điều này có thể khiến không ít người chơi cảm thấy chạnh lòng.
Nói vậy, nhưng Wolfenstein II: The New Colossus là một tựa game FPS mang đến phong cách chơi khá đa dạng, và nó có thể khiến bạn sớm quên đi sự khác biệt giữa trải nghiệm game và phim chuyển cảnh đó. Gần như mỗi nhiệm vụ đều có thể tiếp cận bằng cơ chế hành động lén lút, nhưng không mang cảm giác ép buộc. Bạn vẫn có thể làm rambo hai tay hai súng càn quét nếu muốn, nhưng những pha hành động lén lút cũng mang đến cảm giác trải nghiệm hào hứng tương đương chứ không thiên về lối chơi nào nhất định. Điều này là do trò chơi thường xuyên thưởng cho bạn kỹ năng và nâng cấp mới, giúp cuộc chiến luôn hào hứng và hấp dẫn trong mỗi màn chơi, bất kể bạn sử dụng phương pháp nào để tiêu diệt kẻ thù Đức quốc xã.
Một phần khác cũng nhờ vào phần điều khiển được thiết kế tốt và thiết lập mặc định phù hợp với tay cầm Joy-Con, mang lại cảm giác trải nghiệm chính xác. Yếu tố này khiến tôi nhìn nhận đây là một bản chuyển nền được đầu tư cẩn thận để mang đến trải nghiệm tốt nhất cho người chơi chứ không phải làm cẩu thả như trường hợp Super Bomberman R khi từ Switch chuyển sang các nền tảng khác. Ngoài ra, phiên bản Switch của Wolfenstein II: The New Colossus còn có tính năng độc quyền là khả năng điều khiển bằng cảm ứng chuyển động, nhưng không được mặc định mở.
Nếu sử dụng thử, có thể bạn sẽ hiểu vì sao, thậm chí bản thân tôi cũng không thích sử dụng tính năng này trải nghiệm trò chơi, dù điều này có thể thiên về cảm nhận của mỗi người nhiều hơn. Cá nhân tôi cảm thấy nó khó điều khiển hơn và thật sự tay cầm Joy-Con cũng không hẳn là lựa chọn hoàn hảo để trải nghiệm game FPS. Nếu có điều kiện thì tốt nhất bạn nên sắm Pro Controller để mang đến trải nghiệm quen thuộc hơn, nhất là những ai đã quen chơi game với tay cầm của các hệ máy khác không phải là Switch.
Sau cuối, Wolfenstein II: The New Colossus phiên bản Switch là một trải nghiệm khá thú vị nhưng buộc người chơi phải lựa chọn giữa khả năng trải nghiệm cơ động và đồ họa. Nếu bạn chọn trải nghiệm cơ động thì không có lý do gì lại có thể bỏ qua một tựa game hấp dẫn gần như mọi mặt như Wolfenstein II: The New Colossus dành cho Switch. Nhưng nếu bạn chọn đồ họa thì phiên bản Switch chắc chắn không phải là một lựa chọn đáng chú ý. Vấn đề ở chỗ, không phải ai cũng xem trọng hoặc đặt ưu tiên cao nhất trong khía cạnh đồ họa của một trò chơi.
Wolfenstein II: The New Colossus không chỉ có mặt trên Switch mà còn được phát hành trên các nền tảng Windows, PlayStation 4 và Xbox One.
[text-blocks id=”game-box”]