The Messenger tưởng chừng đã là một tựa game hoàn hảo ở mọi khía cạnh, thế nhưng trò chơi có sự thay đổi bất ngờ vào giữa đường trải nghiệm khiến điều này làm thay đổi toàn diện của trò chơi.
The Messenger mang rất nhiều cảm hứng từ series game Ninja Gaiden nổi tiếng từ thời đại 8 bit và giao thoa sang thời đại 16 bit. Ở khía cạnh trải nghiệm, fan của series game nói trên sẽ cảm thấy rất quen thuộc với các hoạt động của nhân vật chính tương tự như Ryu Hayabusa. Tuy nhiên, The Messenger cũng sự giao thoa với lối thiết kế gameplay hiện đại khi cho phép người chơi có thể mở khóa thêm nhiều kỹ năng mới, làm thay đổi cả cách tiếp cận trong chiến đấu và và yếu tố đi cảnh của trò chơi.
Đáng tiếc là lợi thế này không được nhà phát triển tận dụng để giữ nguyên những gì hấp dẫn ban đầu. Thay vì tiếp tục với lối trải nghiệm hành động đi cảnh nhịp độ nhanh và tập trung vào khả năng cơ động của nhân vật cùng với yếu tố nhấn phím chính xác và đúng thời điểm, nửa sau của trò chơi lại sa đà vào trải nghiệm metroidvania với những nhiệm vụ nhàm chán và mang nặng tính lặp lại từ những gì đã tạo nên sức hấp dẫn ban đầu của trò chơi. Chưa kể, màn chơi thường xuyên chuyển đổi giữa đồ họa 8 bit và 16 bit do cơ chế đặc trưng của trò chơi khiến trải nghiệm từ đây trở nên rắc rối không cần thiết, khiến người chơi phải liên tục đi lòng vòng để tìm ra con đường đúng nhất cho nhiệm vụ.
Nếu đã từng trải nghiệm series game Ninja Gaiden trước đây từ thời đại 8 bit của máy NES kinh điển, bạn sẽ dễ dàng nhận ra nhiều điểm quen thuộc trong trải nghiệm. Bởi lẽ, The Messenger không chỉ sử dụng đồ họa 8 bit mà ngay cả lối chơi cũng mang nặng cảm giác của một game 8 bit trong đó. Nhân vật của người chơi chỉ có một số kỹ năng cơ bản như di chuyển, nhảy bám tường và chỉ có thể chém kiếm theo một hướng. Trong khi đó, kẻ thù cũng chỉ có những hành động đơn giản theo một kịch bản nhất định. Thứ hấp dẫn nhất chính là thiết kế màn chơi rất thú vị khi kết hợp với cơ chế gameplay mới mà trong game gọi là “một bước lên mây” Cloud Stepping.
Cơ chế mới này thật ra không hoàn toàn mới. Kỳ thực nó chính là chiêu nhảy hai bước truyền thống mà bạn có thể bắt gặp trong rất nhiều tựa game hành động nào. Tuy nhiên, cách vận hành của nó có chút khác biệt khi cho phép nhân vật có thể nhảy khi dùng kiếm chém vào một thứ gì đó, có thể là những cây đèn trong game rơi ra ngọc hay thậm chí là quái. Yếu tố này vận hành tốt đến mức tạo nên những màn đi cảnh đầy thử thách cho người chơi, khi mà kẻ thù và những gì chúng phóng ra đều có thể khắc chế chỉ bằng thanh kiếm của nhân vật, mang đến khả năng lơ lửng liên tục giữa không đậm chất ninja hơn bất kỳ tựa game nào khác cùng chủ đề.
Khi kết hợp cơ chế này với thiết kế màn chơi hết sức thú vị, cả hai cùng “song kiếm hợp bích” biến trải nghiệm trong The Messenger trở nên cực kỳ tuyệt vời. Dù vậy, nó cũng đòi hỏi một chút sự tập luyện để làm quen với những pha hành động mới và không hề dễ dàng này. Người chơi chơi buộc lòng phải nhớ và giữ nhịp nhảy và chém lặp lại liên tục mà không được bấm nhầm nút. Nó thậm chí còn rắc rối hơn nhiều khi bạn phải xâu chuỗi hàng loạt “một bước lên mây”, nhưng đồng thời phải tận dụng những công cụ khác là wingsuit và rope dart để di chuyển trong môi trường màn chơi được thiết kế đặc biệt cho những pha hành động như thế này.
Những pha hành động như thế cực kỳ hấp dẫn dù tính thử thách cao. Nó mang đến cảm giác di chuyển như một ninja thật sự mà bạn khó tìm thấy ở bất kỳ tựa game nào khác, ngay cả trong series game Ninja Gaiden mà trò chơi lấy làm cảm hứng. Vấn đề ở chỗ, cảm giác này chỉ xuất hiện ở nửa đầu của trò chơi, khi mỗi màn chơi mới đều giới thiệu những cơ chế mới dưới hình hài của nâng cấp kỹ năng, cũng như các kẻ thù mới và đặc biệt là các trận đánh boss khá hấp dẫn, gợi nhiều cảm giác quen thuộc của một tựa game 8 bit. Ngay cả những câu chuyện mà trò chơi kể cho bạn nghe thông qua “nhân viên bán hàng” cũng không kém phần thú vị, với nhiều ý tưởng khá hài hước dù không ít trong đó mang tính đả kích thói hư tật xấu hay bóp méo một câu chuyện “nghe quen quen” nào đó.
Mọi thứ trở nên nhạt nhẽo hơn trong nửa sau của trò chơi, thời điểm mà trò chơi cho bạn nhiều cơ hội để khám phá mọi thứ hơn. Tuy nhiên, những nâng cấp ở giai đoạn này gần như đóng vai trò rất nhỏ trong trải nghiệm của người chơi và không tạo cơ chế gameplay nào mới. Màn chơi cũng cũ và chỉ được “thổi hồn mới” 16 bit trong một số thời điểm, nhưng sự chuyển đổi qua lại liên tục và bất ngờ thường khiến tôi cảm thấy khó chịu nhiều hơn là thích thú như trải nghiệm ban đầu. Ngay cả các trận đánh boss cũng gần như mất hút, để lại người chơi không gì khác ngoài việc tìm lại những khu vực trong các màn chơi cũ để thực hiện những nhiệm vụ chẳng hấp dẫn chút nào để hoàn tất phần kết của câu chuyện.
Ban đầu, phần cốt truyện khá đơn giản nhưng rất hợp lý để người chơi nhập vai đi khắp nơi và chiến đấu với nhiều loại boss khác nhau. Thế nhưng phần sau lẽ ra phải tạo cốt truyện hấp dẫn hơn để thu hút người chơi bù lại cho phần trải nghiệm không còn nhiều điều mới mẻ nữa, thì trò chơi vẫn giữ nguyên cốt truyện chẳng có gì hấp dẫn ấy, trong khi lại buộc bạn phải quay lại những khu vực cũ để tìm kiếm những thứ khác mà không có được những phần thưởng tương xứng như ban đầu. Chưa kể, cái bản đồ mà bạn có dường như chẳng giúp ích gì được cho việc tìm kiếm đó, trong khi đi sai đường thường đưa bạn quay trở lại một “ngã tư mông lung” nào đó, khiến trải nghiệm trở nên nhàm chán rất nhanh.
Đã vậy, càng trải nghiệm về sau thì các checkpoint ở cách nhau khá xa, dù trải nghiệm ngày càng khó và đòi hỏi trình độ của người chơi cao hơn. Dù những màn chơi ban đầu thì trò chơi khá cân bằng độ khó theo hướng tăng dần và checkpoint được rải đều khá hợp lý, nhưng việc đẩy checkpoint ra xa hơn về sau lại chẳng khác nào trò chơi cố tình làm khó người chơi bằng chiêu trò tăng độ khó “rẻ tiền” mà rất nhiều tựa game khác cũng mắc phải. Nếu checkpoint vẫn giữ ở tần suất như cũ có lẽ tôi cũng chẳng phàn nàn vấn đề này. Điều đáng khen và không có gì để chê có lẽ nằm ở đồ họa chuyển đổi giữa 8 bit và 16 bit đều khá ấn tượng, cùng với phần nhạc mang nhiều cảm giác “chiptune” được đầu tư rất tốt, phù hợp với trải nghiệm mà trò chơi mang đến.
Sau cuối, The Messenger vẫn là một trải nghiệm ấn tượng với màn chơi và những thử thách có một không hai được thiết kế để hỗ trợ nhau làm khó người chơi rất tốt. Dù xét trên tổng thể thì nửa sau của trò chơi có thể không được như trải nghiệm ban đầu nhưng đây vẫn là một tựa game đáng chơi mà fan của thể loại hành động đi cảnh nói chung và Ninja Gaiden nói riêng không thể bỏ qua.
The Messenger được phát hành trên Windows và Nintendo Switch.
Tham gia cùng chúng tôi trên SteamTham gia kênh Steam của Trải Nghiệm SốXem thêm bài đánh giá các game khácTrải Nghiệm Số viết rất nhiều bài đánh giá game, bạn đừng bỏ lỡ nhé!