Nhẹ nhàng rón rén như một chú mèo, uyển chuyển mạnh mẽ như một con báo, và rồi thoắt cái lại biến mất trong màn đêm. Sam Fisher như một bóng ma, thoắt ẩn thoát hiện. Không ai biết hành tung của Sam, nhưng anh lại biết rõ những gì xung quanh mình.
Chính bởi tài năng “xuất quỷ, nhập thần” của mình, Sam luôn được tổ chức tin tưởng. Họ “tung” anh vào những vùng “nhạy cảm” trên bản đồ thế giới, để điều tra, để phá hủy và để thực thi công lý trừng phạt những kẻ bất trị… Điệp vụ thứ ba của Sam lại bắt đầu. Lần này, sự việc trở nên nghiêm trọng với những kẻ xấu giấu mặt. Mỗi phút mỗi giây, chiến tranh có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Sam đang đối mặt với một tình thế hiểm nghèo: hoặc tìm cách tháo gỡ “ngòi nổ” đang nóng dần lên, được giật dây bởi những kẻ xấu ẩn mình, hoặc thất bại nhìn chiến tranh nổ ra. Sam Fisher, một lần nữa, lại hòa mình vào màn đêm quen thuộc…
Kỳ này, rất nhiều thay đổi diễn ra trong Splinter Cell: Chaos Theory và phải thừa nhận một điều: chúng gây ấn tượng mạnh đối với người chơi. Đa phần, những cải tiến trong game đều hướng tới một mục tiêu là thu gọn lại dựa trên những nền tảng có sẵn. Theo đánh giá riêng của người viết, những thay đổi này rất hữu ích. Chẳng hạn, việc huấn luyện được tách ra thành một mục riêng, bao gồm những phim minh họa thay vì buộc bạn phải trải qua. Nếu trong khi chơi, bạn có quên chiêu nào đi nữa thì chỉ việc tạm ngưng game, mở các đoạn phim xem lại và tiếp tục, rất tiện lợi! Hoặc ở phần “đồ chơi”, thay vì thêm nhiều loại mới, thì các loại cũ được thêm tính năng mới: súng lục hãm thanh có thể dùng để tắt tạm thời các thiết bị điện tử (đèn, camera), còn súng trường (SC-20K) có thể gắn thêm bộ phận bắn tỉa, shotgun, v.v… Có một điểm vui là phần quảng cáo, vốn xuất hiện khá “khiêm tốn” trong bản Pandora Tomorrow, nay cũng “phô trương” nhiều hơn: hai nhãn hiệu Nokia và AMD nhan nhản trên các màn hình máy tính trong game… Tuy nhiên, những chuyển biến quan trọng đáng chú ý nhất trong SC3, chính là bốn phần: hình ảnh, cách chơi, AI và mạng.
Với một trò chơi hành động, nhất là dạng hành động rình rập (Stealth Action), việc “dứt điểm” một mục tiêu chớp nhoáng, mạnh mẽ luôn làm cho người chơi cảm thấy thích thú lạ kỳ. Và nếu được tự do lựa chọn hành động, bảo đảm người chơi sẽ… “khoái” ngay! Nắm bắt được tâm lý đó, Splinter Cell: Chaos Theory đã đưa ra những ý tưởng đột phá táo bạo, khôn khéo biến chúng thành thế mạnh cho bản thân mình. Chẳng hạn, trò chơi “biến” những cách thức di chuyển của chàng Sam trở nên độc đáo hơn bao giờ hết. Bạn có từng nghĩ tới trường hợp: khi đang đu người cheo leo lưng chừng, Sam lại dám “ngoi” lên chụp cổ đối phương và quẳng hắn ta xuống dưới không? Hay khi một tên lính đang chuẩn bị mở cửa, chàng điệp viên của chúng ta bất ngờ tung cho một “cước”, đá bật cánh cửa và làm đối tượng… ngã lăn quay bất tỉnh; Sam cũng có thể vừa đu xà, vừa thả người tấn công một mục tiêu đang đứng bên dưới… Theo ý kiến riêng, không gì ”đã” bằng vẫn là việc Sam dùng món “đồ chơi” mới: con dao găm, hạ đối phương theo nhiều cách khác nhau, thể hiện được sự mạnh mẽ và dứt khoát trong hành động!
Sự tự do trong hành động còn thể hiện ở nhiều mặt. Chẳng hạn để mở cửa, bạn có nhiều cách: dùng kỹ năng mở khóa, nạy, “hack” vào hệ thống, sử dụng mật mã khai thác từ đối phương… Hay để làm tắt một nguồn sáng, bạn có thể bắn “bể” nó, dùng hơi thổi hoặc lấy vật nặng “chọi” vào! Tóm lại, tất cả những tính năng mới này, đều có một “ma lực” hấp dẫn người chơi bởi tính thực tế và hợp lý, bạn sẽ phải gật gù hài lòng mỗi khi ra tay!
Trước đây, phương châm “Bóng tối là bạn của Sam Fisher” đã trở nên quá quen thuộc với các fan. Và thế là, đi đâu ta cũng có thói quen “tắt” hết đèn đóm để dễ bề hành động. Nhưng với Splinter Cell: Chaos Theory, hãy dè chừng! Lũ máy giờ đây “tinh quái” ra phết. Những hiện tượng bất thường như đèn tắt, cửa mở hay các âm thanh lạ đều bị chúng nghi ngờ và tiến hành khám xét. Nếu có đồng bọn, chúng sẽ ra hiệu cho nhau để cùng đi thành cặp (khá sát nhau), khi vào chỗ tối thì biết đốt pháo sáng hoặc dùng đèn pin để rọi xung quanh. Ghê gớm hơn, lúc phát hiện thấy bóng của bạn trong gương hay trên nền đất, chúng sẽ phản ứng ngay tức thời, làm cho bạn trở tay không kịp.
Việc đọ súng với máy cũng chẳng dễ dàng chút nào: chúng biết né qua né lại, thậm chí còn… nằm xuống bắn và bỏ chạy khi bị ném lựu đạn. Và với tốc độ… “bắn như máy” của chúng, chắc chắn bạn sẽ khó lòng giành được phần thắng khi đối đầu trực diện. Quả thật lần này, AI trong Splinter Cell: Chaos Theory làm cho người chơi đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác!
Không chỉ có phần chơi đơn quá hấp dẫn với một cấu trúc hoàn hảo, Splinter Cell: Chaos Theory còn thu hút sự chú ý của gamer bởi phần mạng. Được chú ý và đánh giá cao từ phiên bản Pandora Tomorrow, nhưng phần mạng vẫn còn thiếu “một chút” gì đó để đạt đến độ hoàn hảo. Và nay, mục chơi Co-op (2 người) được thêm vào đã lấp đầy sự thiếu vắng đó. Dù chỉ có 5 màn chơi ngắn ngủi (4 mission + 1 tutorial), nhưng cách thể hiện của nó tạo cho người chơi một cảm giác thật khác lạ. Bạn đã quen với những pha leo trèo, đu bám cá nhân? Khi chơi Co-op nó sẽ khác hẳn. Các pha phối hợp giữa hai người chơi rất tuyệt vời. Một người làm bệ phóng, người kia tung người bay qua (lưới lazer, “tông” ngã đối phương), hoặc một người giữ dây thả người kia xuống “hack” máy tính vô cùng thú vị. Hay nhất là những cảnh phối hợp tác chiến, kẻ trước người sau phối hợp nhịp nhàng “tỉa từng em” một mau chóng, êm gọn!
Tất nhiên, ngoài phần Co-op thì cách chơi đối kháng: Mercenaries đấu với Spies vẫn được ưa chuộng. Tham gia vào những cuộc đấu sôi nổi thông qua dịch vụ trực tuyến của Ubisoft mới biết tại sao lối chơi này vẫn còn được nhiều, thậm chí rất nhiều người là đằng khác, lựa chọn. Dù bạn chọn phe Merc hay Spy, mỗi bên vẫn có những “tuyệt chiêu” riêng. Spy thì nhanh nhẹn, leo trèo được, có các kỹ năng thuận lợi như nhìn xuyên màn đêm, nhảy… đạp một phát là chết (y như hái nấm Mario!). Bù lại, Merc tuy chậm chạp, có nhiều bất lợi (không nhìn xuyên màn đêm), nhưng lại được bắn hạ đối thủ tự do và cận chiến rất mạnh, nên cũng chẳng kém cạnh là bao. Kinh nghiệm chơi cho thấy, đa số gamer thường chọn Spy hơn là Merc, có lẽ vì tính uyển chuyển của nhân vật hay vì vẻ ngoài giống chàng Sam? Nhưng, nếu bạn điều khiển Merc thuần thục, việc đối đầu với 2 hay 3 “em” Spy chỉ là chuyện nhỏ!
Không phủ nhận, Splinter Cell: Chaos Theory là một trò chơi rất chắc chắn từ đầu tới cuối. Nhưng dưới lớp “vỏ bọc” mỹ miều vẫn luôn có những “vết xước”, mà phải tinh ý lắm ta mới thấy. Điểm cần bàn trước hết là cách xây dựng kịch bản của game. Phần lớn các màn chơi tạo được những trường đoạn gay cấn hồi hộp, nhưng đa phần, chưa đẩy được đến cao trào nghẹt thở, vì cách “mở” gút thắt vấn đề quá đơn giản. Một ví dụ: ở màn ngăn chặn phóng tên lửa (Battery), thay vì tìm các mật mã xong, bạn cần phải “hack” vào hệ thống cho thêm phần gay cấn (vì đang đua với thời gian), ở đây chỉ việc mở máy tính lên là xong! Chỉ duy nhất màn cuối cùng (Kokubo Sosho), bạn mới “nếm” được mùi thế nào là một điệp vụ hoàn hảo, khi hội tụ các yếu tố hồi hộp, căng thẳng và hợp lý: vừa đua cùng thời gian, tìm đường đi, gỡ bom, né tránh, v.v…
Tính logic của game cũng là một điều nên nói tới. Như đề cập, AI của máy rất tinh khôn. Chỉ cần một hiện tượng khả nghi là chúng bắt đầu khám xét. Một thử nghiệm nhỏ: thử “bắt cóc” một tên lính đang trò chuyện với đồng bọn, tên còn lại lập tức bật đèn dò tìm đồng đội ngay. Điểm yếu lộ ngay chỗ này: tên lính đi tìm chỉ biết gọi tên, tìm quanh quẩn đôi chút rồi lại đâu vào đó thay vì phải hồ nghi, dò xét thật lâu hay thậm chí báo động thì sẽ gây khó khăn nhiều cho người chơi.
Cuối cùng là một phàn nàn nhỏ về mục chơi Co-op: màn chơi quá ít và rời rạc, không tạo được sự liên kết như một phần chơi hoàn chỉnh. Khi xong một màn, bạn phải chọn màn chơi khác thay vì máy tự nạp màn tiếp.
Kể từ khi “giậm chân” tại chỗ trong phiên bản Pandora Tomorrow, làm hụt hẫng các fan. Nay, Sam Fisher đã thực sự trở lại, trở lại với chính nơi đã khai sinh ra anh (Ubisoft Montreal) và trở lại với chính bản chất của mình: nguy hiểm hơn và “chết người” hơn! Đã lâu lắm, dòng game “Stealth-Action” trên PC mới thấy được một đại diện tiêu biểu và xứng đáng…
Theo PC World Việt Nam 2005