Metroidvania có lẽ là dòng game được khá nhiều ưu ái của các nhà phát triển khi liên tục ra mắt nhiều game mới hằng năm hay thậm chí là mỗi tháng. Omega Strike cũng là một trong số đó nhưng liệu trò chơi tạo được sự khác biệt so với các gương mặt khác trên thị trường?
Omega Strike đưa người chơi đến cuộc chiến với Doctor Omega và đạo quân người đột biến hùng hậu của hắn trong công cuộc thống trị thế giới. Bạn sẽ điều khiển xen kẽ ba nhân vật Sarge, Bear và Dex với mỗi nhân vật đều có sở trưởng riêng không chỉ ở kỹ năng mà cả vũ khí. Nhiệm vụ của người chơi là tận dụng đúng sở trường đó để vượt qua hàng loạt chướng ngại mà game đặt ra.
Trong hầu hết trải nghiệm, bạn có thể chuyển đổi qua lại giữa ba nhân vật dễ dàng chỉ bằng một nút bấm tùy từng trường hợp cụ thể. Điều thú vị là thiết kế màn chơi phù hợp với mọi đối tượng người chơi. Bạn thích nhanh thì có thể chơi nhanh hay thậm chí speedrun, hoặc nếu muốn trải nghiệm từ tốn hơn thì điều này cũng không hề gây ảnh hưởng đến trải nghiệm. Chính vì vậy mà khả năng chuyển đổi nhân vật sai trong tình huống cần thiết rất hiếm khi xảy ra và tôi đánh giá cao điều này.
Vấn đề ở chỗ, việc chuyển đổi nhân vật trong trải nghiệm mang cảm giác ép buộc chứ không đơn giản vì bạn muốn thế. Với không ít người chơi thì đây có thể như là điểm trừ. Phần lớn lý do mà bạn muốn chuyển sang một nhân vật khác là để sử dụng một kỹ năng riêng của nhân vật đó, chẳng hạn Dex với khả năng nhảy cao hay Bear với sức mạnh như gấu có thể đẩy các tảng đá lớn. Trong khi những kỹ năng này hoàn toàn có thể tích hợp thẳng vào một nhân vật duy nhất và không cần phải chuyển đổi qua lại giữa các nhân vật khi tiếp cận những chướng ngại vật tương tự. Có vẻ như nhà phát triển thiết kế hệ thống chuyển đổi nhân vật là để tăng thêm chút khó khăn trong trải nghiệm cho người chơi.
Thiết kế màn chơi mở như một mê cung với nhiều lối đi cũng gây đôi chút khó khăn nếu bạn không biết phải làm gì hay đi đâu, nhất là thời điểm trải nghiệm ban đầu. Đây cũng là vấn đề thường gặp với không ít người chơi Việt khi không chịu đọc các lời thoại của các nhân vật vì lười hoặc do khả năng đọc hiểu tiếng Anh tương đối hạn chế. Mặc dù Omega Strike cũng có hệ thống bản đồ để bạn theo dõi hành trình, nhưng nó lại không có đầy đủ những thông tin cần thiết, chẳng hạn như vị trí của một vật phẩm thu thập hay những lối ra vào bí mật mà bạn đã từng khám phá trong suốt thời gian trải nghiệm.
Điều này khiến việc theo dõi những vật phẩm thu thập mà bạn đã lấy trở nên khó khăn không cần thiết, trong khi số lượng của chúng không hề nhỏ. Đã vậy, mỗi khi chuyển sang cảnh mới, trừ boss ra thì mọi kẻ thù sẽ tái xuất hiện tại vị trí cũ, tiếp tục gây rắc rối cho người chơi như lần đầu mà bạn gặp chúng. Nếu cứ loay hoay mãi không biết phải đi đâu thì đó là trải nghiệm khá mệt mỏi và thậm chí bực mình, dù chúng cũng là một nguồn để hồi máu và kiếm tiền nâng cấp vũ khí khá đáng kể cho nhân vật. Thú vị nhất là bạn có nguồn đạn vô tận vì Omega Strike không “tính tiền” đạn dược, nhờ vậy mà trải nghiệm dễ thở hơn rất nhiều.
Tuy có một số vấn đề khiến tôi không cảm thấy ưng ý lắm, nhưng không thể phủ nhận Omega Strike mang đến trải nghiệm khá hấp dẫn với độ khó vừa phải, hiếm khi tạo cảm giác nhàm chán hay ức chế. Còn gì thú vị hơn khi bạn điều khiển nhân vật cầm súng vừa chạy vừa bắn kẻ thù khắp nơi mà không bao giờ sợ hết đạn. Lối thiết kế này khiến trải nghiệm không bao giờ mang đến cảm giác bất công, mọi sai lầm khiến nhân vật bỏ mạng đều do người chơi tự gây ra mà thôi.
Đáng tiếc là các trận đánh boss lại không hấp dẫn như mong đợi, chỉ mất thời gian một chút với bài tấn công có phần hơi đơn giản so với nhiều tựa game cùng thể loại khác mà tôi từng trải nghiệm. Thậm chí, bạn có thể để dành tiền mua thật nhiều “máu dự trữ” để vào làm rambo với boss cũng không phải là chuyện hiếm thấy trong trải nghiệm. Yếu tố hồi máu quá dễ dàng khi đánh boss dễ khiến trải nghiệm có phần kém hấp dẫn và kịch tính, dù rằng bạn vẫn có quyền lựa chọn không sử dụng chiến thuật “pay to win” này.
Ngược lại, đồ họa và soundtrack là hai yếu tố thú vị nhất của Omega Strike. Trò chơi sử dụng phong cách đồ họa 16 bit xưa cũ mang nhiều nét hoài cổ quen thuộc của thời SNES hay Mega Drive. Tuy nhiên, yếu tố này cũng có thể là điểm trừ với những ai vốn không thích phong cách đồ họa pixel art. Soundtrack khá hay và rất hợp gần như hoàn hảo với trải nghiệm. Một số bản nhạc mang âm hưởng nghe khá giống trong các phim cao bồi, mang đến cảm giác khá hào hứng khi chiến đấu. Đây là một điểm cộng thú vị trong trải nghiệm.
Sau cuối, Omega Strike là một tựa game metroidvania khá thú vị với những ai muốn tìm kiếm một trải nghiệm đi cảnh vui vẻ và thuần giải trí hơn là mang nặng tính thử thách. Trò chơi tuy không mang đến điểm gì để tạo sự khác biệt, nhưng trải nghiệm “nhẹ nhàng” đã chính là một điểm cộng rất lớn của game. Nếu yêu thích hoặc lần đầu đến với thể loại này thì đây là một cái tên rất đáng chú ý, đặc biệt là với những người chơi Nintendo Switch.
Omega Strike được phát hành cho Windows, PlayStation 4, Xbox One và Nintendo Switch.
Bài viết sử dụng game do nhà phát hành hỗ trợ.