Giữa trào lưu làm game mang cảm giác hoài cổ 8 bit và 16 bit ngày càng nhiều, Furwind nổi lên như một vị thần, à không, một tên “cáo già”, nhăm nhe chiếm trọn cảm tình của người chơi với tạo hình dễ thương, thiết kế màn chơi hấp dẫn, độ khó cao một cách công bằng và còn gì nữa? Câu trả lời đang chờ ở cuối bài nếu bạn làm biếng đọc!
Furwind thuộc thể loại hành động đi cảnh 2D quen thuộc với đồ họa 16 bit khá ấn tượng về yếu tố mỹ thuật. Trò chơi sử dụng thiết kế tạo hình khá thân thiện với nhiều đối tượng người chơi kể cả những người chơi nhỏ tuổi, thế nhưng độ khó cao có thể không phải là điểm cộng của tựa game này. Bạn sẽ điều khiển một con cáo dễ thương, với nhiệm vụ cứu lấy khu rừng khỏi sự xâm chiếm của bóng tối. Thế nhưng để làm được điều đó, người chơi phải vượt qua “thử thách đi cảnh”, tiêu diệt toàn bộ kẻ thù cản con đường đưa bạn trở thành người hùng của khu rừng. Nói nghe rất dễ, nhưng mà là dễ chết cáo!
Từ trước đến nay, hình tượng cáo thường không dùng chỉ quyền lực và sức mạnh mà như chúng ta thường nói “cáo già” để chỉ sự ranh ma và thậm chí quỷ quyệt của một ai đó. Furwind trong trường hợp này cũng vậy, nhân vật của người chơi không có gì ngoài tuổi trẻ “tài cao sức yếu”, tung đòn tấn công nào cũng hao tổn thể lực rất nhiều cứ như một con cáo đã già vậy. Thậm chí, nếu bạn nghĩ “liều ăn nhiều” bằng cách cứ lao thẳng vào “chặt chém” kẻ thù thì chỉ có cái chết chờ phía trước. Thay vào đó, người chơi cần một nhịp độ chơi từ tốn hơn, dành thời gian cho nhân vật “nghỉ dưỡng” và tính toán cẩn thận trước mọi hành động hơn.
Điều khiển là yếu tố quan trọng nhất trong bất kỳ tựa game hành động đi cảnh nào và Furwind có vẻ xem nhẹ yếu tố này. Nhà phát triển xây dựng yếu tố điều khiển khá tốt, nhưng phản hồi có vẻ kém nhanh nhạy luôn có cảm giác độ trễ trước mỗi thao tác nhấn nút của người chơi trên phiên bản Nintendo Switch mà tôi trải nghiệm. Chưa kể, có một vấn đề mà tôi không rõ là lỗi game hay chủ đích thiết kế, nhưng mỗi khi nhân vật rơi khỏi mặt phẳng đang đứng, bạn không thể thực hiện nhảy hai bước trong trường hợp này. Vấn đề này khiến một số phân đoạn trải nghiệm khá là bực mình, nhất là khi muốn thu thập một số vật phẩm ở vị trí đánh đố nào đó đòi hỏi bạn phải rơi xuống khỏi mặt phẳng đang đứng và thực hiện nhảy hai bước để tiếp cận.
Ngoài yếu tố chiến đấu và đi cảnh quen thuộc, nhân vật chính sẽ tiếp tục mở khóa thêm các kỹ năng mới nhưng không nhiều như bạn tưởng và một trong số đó cũng không hữu dụng như tôi kỳ vọng. Dựa trên số ngọc mà bạn thu thập được trong suốt trải nghiệm, người chơi có thể nâng cấp các kỹ năng này hoặc mua thêm máu và thể lực cho nhân vật. Số ngọc này cũng dùng để tạo điểm checkpoint. Tương tự, một kỹ năng khác là “thả bom” mà người chơi có được ở thời điểm đầu trải nghiệm, cho phép bạn ném bom mở lối đi ở những vị trí nhất định cũng không hữu ích như mong đợi. Vấn đề ở chỗ, yếu tố ném bom giống như một màn giải đố mà bạn thường phải làm vài lần mới thả được vào vị trí mong muốn vì mức độ lăn khi va chạm của nó rất khó đoán.
Trong khi yếu tố điều khiển không khiến tôi hoàn toàn hài lòng thì thiết kế màn chơi lại là một điểm cộng với sự khác biệt thú vị. Phần lớn màn chơi sẽ yêu cầu bạn khám phá một khu vực nào đó, chiến đấu với mini boss để tìm hai mảnh phong ấn ghép lại để mở cổng dịch chuyển sang màn chơi mới. Thiết kế màn chơi có xu hướng mang chút yếu tố metroidvania trong đó, chia làm nhiều nhánh rẽ như một sự cố ý gây rối đường đi nước bước cho người. Nói thế nhưng phần lớn màn chơi thường khá ngắn và chỉ tốn của bạn khoảng từ năm đến mười phút để hoàn thành.
Một số màn chơi có điểm nhấn khá thú vị trong thiết kế, mang đến trải nghiệm hấp dẫn so với các màn còn lại, chẳng hạn như có màn tối om đòi hỏi bạn phải dò đường từ ánh sáng của đom đóm và phải hoàn thành thật nhanh, hay như có nhiệm vụ ở gần đầu trải nghiệm đưa bạn vào chiến đấu trong không gian màn chơi nhỏ hơn thông thường để giải cứu một nhân vật. Đơn cử cho sự đa dạng trong thiết kế với tính thử thách là màn chơi “leo tháp”, trong đó bạn phải vừa điều khiển nhân vật nhảy lên các mặt phẳng, vừa né các quả banh lửa và tất nhiên tránh rơi xuống bên dưới.
Môi trường màn chơi cũng vậy, được xây dựng khá ấn tượng trên nền đồ họa 16 bit dù đó là những khu rừng nhiều màu sắc hay là tòa tháp nguy hiểm đầy nham thạch nóng chảy. Tạo hình kẻ thù cũng vậy, đều dựa trên những cây củ hoa quả hoặc các sinh vật trong cuộc sống thường ngày và “nhân ác hóa” chúng lên bằng trí tưởng tượng của họa sĩ, mang đến cho tôi cảm giác khá thú vị nhưng không kém phần dễ thương. Tuy nhiên, đừng để sự dễ thương đó đánh lừa bạn vì chúng rất nguy hiểm khi va chạm, nhất là khi nhân vật chính đang cạn thể lực thì thật sự là một thảm họa. Nguy hiểm hơn, điều này xảy ra khá thường xuyên nếu bạn không chú ý thanh thể lực của nhân vật.
Sau cuối, Furwind mang đến một trải nghiệm đi cảnh khá thử thách với nhiều cảm giác hoài cổ của thể loại này từ thập niên 90. Nhìn chung, trò chơi mang đến một trải nghiệm khá thỏa mãn, nhưng một số vấn đề trong điều khiển có thể khiến trải nghiệm không được như ý dù chưa đến mức phá hỏng toàn bộ trải nghiệm. Nếu không ngại thử thách, đây là một tựa game rất đáng chú ý để bổ sung vào bộ sưu tầm hoài cổ của bạn. Tuy nhiên, nếu gọi là độ khó cao nhưng công bằng như lời của nhà phát triển thì tôi nghĩ là điều này không chính xác. Trải nghiệm vẫn mang đến một số phân đoạn thiếu công bằng do những vấn đề của trò chơi.
Furwind được phát hành cho PC (Windows), PlayStation 4, Nintendo Switch và PlayStation Vita.
Bài viết sử dụng game do nhà phát hành hỗ trợ.
Tham gia cùng chúng tôi trên Steam Xem thêm bài đánh giá các game khác