Lấy bối cảnh hậu tận thế, Days Gone đưa người chơi đến với một đại dịch đã quét sạch hầu hết dân số của thế giới, biến con người trở thành những sinh vật được gọi là Freaker. Tuy nhiên, đây không hẳn là các xác sống mà bạn thường thấy trong những tựa game khai thác đề tài zombie. Mặc dù có một số điểm tương đồng, nhưng khác biệt lớn nhất là các Freaker vẫn là những sinh vật sống chứ không phải những xác chết và bị họ cắn không biến bạn thành một Freaker. Họ bị virus từ dịch bệnh kể trên gây đột biến cơ thể, thức tỉnh phần “con” ẩn sâu trong con người của họ, gây nên thảm họa cho xã hội từ đó.
Nhân vật của người chơi là Deacon St. John, một cựu chiến binh trở về nhà sau cuộc chiến ở Afgahanistan và tìm thấy niềm vui trong băng xe phân khối lớn Mongrels. Câu chuyện kể của nhân vật là những gì mà người chơi sẽ được trải nghiệm thông qua những đoạn hồi tưởng, lời thoại, những khoảnh khắc đáng nhớ và các nút thắt đầy bất ngờ. Toàn bộ trải nghiệm diễn ra hai năm sau thảm kịch nói trên, tưởng chừng đã làm thay đổi con người của Deacon mãi mãi. Các nhà biên kịch của Bend Studio đã khá thành công trong việc xây dựng một cốt truyện thú vị và hấp dẫn. Đó là chưa nói đến đội ngũ lồng tiếng đã giúp thổi hồn cho các nhân vật chính lẫn phụ khá ấn tượng.
Days Gone là một tựa game rất… kỳ và điều đó gây cho tôi không ít khó khăn ban đầu. Trong suốt thời gian trải nghiệm tính từ lúc phát hành đến nay chỉ chưa đầy một tuần, nhưng nhà phát triển đã liên tiếp tung bản vá lỗi khiến tôi bị rối vì không xác định được những vấn đề nào đã được giải quyết. Chính vì vậy mà tôi quyết định lùi thời điểm đăng bài đến nay và tin rằng đó là một quyết định đúng đắn. Đội ngũ phát triển khắc phục các vấn đề ban đầu của trò chơi rất nhanh, từ tốc độ khung hình không ổn định ngay cả trên PS4 Pro, cho tới một số vấn đề kỹ thuật của trò chơi đã gần như giải quyết rốt ráo ở bản cập nhật 1.07.
Đồ họa là điểm ấn tượng đầu tiên đập vào mắt tôi. So với bản demo hồi E3 năm nào sử dụng tông màu nóng, bản chính thức chuyển sang tông màu lạnh hơi ngả xanh dương, giảm bớt chi tiết và một số đoạn máu me bạo lực có lẽ để phù hợp với phần cứng của các thế hệ PS4. Dù vậy, tôi khá ấn tượng với hiệu ứng ánh sáng trong môi trường thế giới mở của Days Gone. Nó quá đẹp, nhiều khung cảnh nhìn qua cứ ngỡ là cảnh thật ngoài đời. Nhà phát triển tận dụng kỹ thuật ambient occlusion rất tốt khi kết hợp với vật thể như đất đá hay cây cối, giúp tái hiện nên những khung cảnh “cực chất”, rất có chiều sâu về không gian xung quanh. Tuy nhiên, nếu không sở hữu PS4 Pro thì bạn sẽ không thể thấy được vẻ đẹp thật sự của trò chơi.
Hệ thống thời tiết cũng là một điểm gây ấn tượng thị giác về mặt đồ họa cũng như cảm giác thực tế ngoài đời. Các hiệu ứng như gió, tuyết và đặc biệt là mưa đều có sự tương tác qua lại rất rõ với môi trường màn chơi, tạo cảm giác không gian rất thật và đậm chất điện ảnh. Nhiều lúc tôi cứ ngỡ đang xem một bộ phim chứ không phải là chơi game nữa. Những ai thích làm nhiếp ảnh gia hẳn sẽ rất thích Photo Mode của trò chơi, cung cấp rất nhiều công cụ cho thiết lập chụp hình như góc nhìn, tiêu cực, khẩu độ, v.v… giúp giữ lại những shot hình đẹp tuyệt vời trong game. Có lẽ hiếm có tựa game nào trong năm nay gây ấn tượng về đồ họa cho tôi như Days Gone mang đến.
Tuy nhiên, trò chơi có chút vấn đề với phần chuyển động của nhân vật còn hơi thô, chưa được tự nhiên. Mặt khác, thiết kế các loại Freaker khác nhau không có sự khác biệt rõ nét để người chơi có thể phân biệt chúng từ xa, trừ khi “chiến” với chúng. Ban đầu, khi game mới phát hành thì vấn đề tốc độ khung hình có thể khiến không ít người chơi khó chịu vì nó ảnh hưởng đến trải nghiệm. Thế nhưng, ở thời điểm này thì các bản vá lỗi đã gần như giải quyết vấn đề nói trên, mang đến trải nghiệm khá tuyệt vời. Một vấn đề nữa là tông màu của game so với bản demo có sự khác biệt khá lớn, nhưng vấn đề này thiên về cảm nhận cá nhân của mỗi người hơn. Cá nhân tôi vẫn thấy tông màu trong bản chính thức phù hợp với bối cảnh game hơn.
Một điểm cũng gây ấn tượng không kém là số lượng nhiệm vụ theo cốt truyện khá nhiều. Đó là chưa kể hàng loạt thứ quen thuộc mà bạn có thể làm trong thế giới sandbox của trò chơi như chế tác, thu thập nguyên liệu cho mục đích này từ các ngôi nhà bỏ hoang, hay những chiếc ô tô cũ phơi mưa dãi nắng ngày đêm trong thế giới của trò chơi. Dùng chúng để tạo ra băng gạc, Molotov, bom hay thậm chí là để sửa xe hoặc các vũ khí cận chiến cho mục đích sinh tồn. Quan trọng nhất là phải chăm con xe của nhân vật chính như trứng mỏng vì đó là phương tiện quan trọng trong trải nghiệm game. Bạn có thể lái xe chu du khắp môi trường màn chơi, sử dụng nó để dịch chuyển nhanh, Quick Save và rất nhiều điều khác nữa.
Suốt thời gian trải nghiệm, tôi có cảm giác Days Gone là một tựa game về lái xe mô tô rong đuổi khắp mọi nơi, ngắm cảnh, tìm hiểu thêm về các nhân vật chính lẫn phụ, thực hiện các nhiệm vụ được giao phó. Đó là một cảm giác hết sức tuyệt vời mà có lẽ những ai “thà khóc trong chiếc BMW” không bao giờ có thể hiểu được. Càng trải nghiệm về sau, câu chuyện càng mở thêm nhiều tình tiết và nút thắt hấp dẫn, giúp người chơi dần dần khám phá một bức tranh hoàn chỉnh về thảm họa Freaker đã diễn ra như thế nào. Đó không phải là một câu chuyện hoàn toàn mới mẻ, nhưng những tình tiết đong đầy cảm xúc và dàn nhân vật trong đó dưới sự hỗ trợ của các diễn viên lồng tiếng tài năng, đã giúp trò chơi có một chiều sâu về nội dung khá ấn tượng.
Vấn đề lớn nhất của trò chơi là phần nội dung khởi động khá chậm rãi, lề mề. Những ai thích kiểu chơi “nhanh, gọn, lẹ” sẽ khó giữ được sự kiên nhẫn khoảng vài tiếng đầu trải nghiệm và sẽ sớm bỏ cuộc. Chưa kể, nhiệm vụ khi hoàn thành lại theo những tuyến truyện ở các thời điểm khác biệt nhau, có thể mang đến cảm giác khó chịu với những ai quen với trải nghiệm tuyến tính như The Last of Us. Với một số người chơi, lối kể chuyện này có thể là một điểm trừ nhưng với tôi nó lại là điểm cộng. Đội ngũ biên kịch của nhà phát triển khá chắc tay khi xây dựng một câu chuyện hấp dẫn, rải đều tình tiết trong suốt trải nghiệm. Tôi nghĩ đây là cách kể chuyện phù hợp với thiết kế thế giới mở của trò chơi, nhưng vẫn đảm bảo giữ được sự cuốn hút.
Nếu gặp khó khăn trong việc nắm bắt, bạn vẫn có thể mở Storylines trong game ra để xem lại toàn bộ tình tiết một cách dễ dàng. Trò chơi có thể không mang đến nhiều cơ chế gameplay sáng tạo so với những tựa game thế giới mở khác trên thị trường, nhưng tôi lại khá thích thú với những biến tấu trong thiết kế của nhà phát triển. Đơn cử như chiếc xe của Deacon đóng vai trò quan trọng trong trải nghiệm. Bạn sẽ dùng nó để di chuyển qua lại giữa các điểm làm nhiệm vụ, dịch chuyển nhanh sau này cũng như “độ” lại xe cho ngon và tốt hơn. Vấn đề ở chỗ, chạy xe thì tốn xăng, kể cả khi bạn dịch chuyển nhanh cũng vậy và yếu tố này dễ dàng mang đến cảm nhận khá trái chiều từ phía người chơi.
Nhiều người chơi có thể không thích “trả giá” cho tính năng dịch chuyển nhanh nhưng kỳ thực, bạn có thể dễ dàng tìm thấy cây xăng dọc trải nghiệm hoặc các thùng xăng ở những nơi hạ trại của kẻ thù. Thậm chí theo thời gian, những thùng xăng này cũng sẽ respawn và xe cũng có thể “độ” lại xịn hơn, chạy ít hao xăng hơn nên xăng xe không phải là vấn đề gì to tát. Ở góc độ người chơi và trong trường hợp Days Gone, tôi thích cách thiết kế này hơn là cho phép dịch chuyển nhanh thoải mái mà không bị gò bó bởi bất kỳ yếu tố gì. Nó khuyến khích người chơi khám phá nhiều hơn vào môi trường màn chơi, điều cần thiết trong trải nghiệm một tựa game thế giới mở.
Hệ thống chiến đấu của Days Gone thiên về bắn súng góc nhìn thứ ba và hành động lén lút, do vậy bạn cũng có thể sử dụng vô vàn vũ khí cận chiến hoặc tầm xa nhặt được trong suốt trải nghiệm game. Về điểm này thì trò chơi không có gì sáng tạo so với những tựa game khác. Khá thú vị là đốt ổ (nest), giúp người chơi tăng thêm cơ hội kiếm đồ và mở khóa điểm dịch chuyển nhanh nếu bạn chấp nhận rủi ro. Tuy nhiên, hấp dẫn nhất là Horde. Đó là những trận chiến mà cả trăm Freaker cùng xuất hiện trên màn hình và truy đuổi người chơi đến tận cùng, mang đến nhịp độ chiến đấu nhanh hết sức thỏa mãn. Lũ Freaker trong các “trận đại chiến” này hết sức thông minh, chúng không chỉ biết rượt theo bạn một cách mù quáng mà còn biết chia nhau bọc lót hay thậm “úp sọt” người chơi một cách hiệu quả khiến tôi cũng khá bất ngờ.
Yếu tố sandbox cũng đóng vai trò hấp dẫn trong các trận Horde như thế này. Chẳng hạn thay vì chuẩn bị đạn dược, “chai lửa” các thứ để tham gia vào “đấu trường sinh tử” này, bạn có thể lùa hàng trăm Freaker chạy về trại của kẻ thù để xem đôi bên “tự xử” với nhau làm ngư ông đắc lợi, một công đôi việc chỉ hơi tốn thời gian di chuyển một chút thôi nhưng lại mang đến trải nghiệm hào hứng cực kỳ. Dù vậy, có một cơ chế gameplay mà nhà phát triển chưa khai thác triệt để là chiến đấu trên xe thường không tạo được cảm giác kịch tính như mong đợi. Trong khi các NPC có thể vừa chạy xe vừa chiến đấu đủ trò thì nhân vật của người chơi lại bị hạn chế hết sức vô lý, đơn cử như bạn không thể ném Molotov hay bomb khi đang chạy xe truy đuổi như kẻ thù.
Sau cuối, Days Gone mang đến một trải nghiệm sinh tồn thế giới mở hết sức hấp dẫn với cốt truyện bất ngờ, dàn nhân vật thú vị và đồ họa cực kỳ ấn tượng. Điểm trừ lớn nhất của trò chơi có lẽ là tình tiết cốt truyện diễn ra khá chậm rãi, đòi hỏi người chơi sự kiên nhẫn. Chưa kể, hệ thống nhiệm vụ mang cảm giác lặp lại có thể là điểm trừ đối với một số người chơi nhưng kỳ thực, rất hiếm tựa game thế giới mở trên thị trường vượt qua được điểm trừ này. Quan trọng vẫn là cảm giác trải nghiệm mà trò chơi mang đến và nhà phát triển đã làm rất tốt yếu tố này. Nếu yêu thích thể loại này và sở hữu PlayStation 4, đây chắc chắn là tựa game mà bạn không muốn bỏ qua với một chút kiên nhẫn ban đầu.
Days Gone hiện chỉ phát hành cho PlayStation 4.
Bài viết sử dụng game do nhà phát hành hỗ trợ.
Tham gia cùng chúng tôi trên Steam Xem thêm bài đánh giá các game khác