Mummy phiên bản năm 1999 khá được lòng tôi. Sang Mummy Returns cũng còn đỡ nhưng đến phần ba Mummy đấu nhau với Tần Thủy Hoàng là không còn lời nào đủ để chê được nữa. Do vậy, khi nghe Mummy năm nay mở màn Dark Universe nghe có vẻ hấp dẫn là tôi hí hửng đi xem luôn.
Phim mở đầu với cảnh một đội khảo cổ khai quật được một khu mộ cổ. Một nhân vật bí ẩn xuất hiện và yêu cầu mọi người rời khỏi hiện trường và giao lại khu mộ cho ông. Nhân vật này sau đó nói nhiều câu khó hiểu gây tò mò cho người xem. Sau một số cảnh trên truyền hình, chúng ta đến với câu chuyện về nhân vật nữ ác phụ của phim – công chúa Ahmanet – để hiểu được câu chuyện đời tư của cô. Đây cũng là khởi nguồn của nội dung phim.
Thú thật nửa đầu phim Mummy khiến tôi khá hào hứng. Nội dung tuy không tới mức kịch tính khó đoán nhưng xét về cái “chất” giải trí thì khá ổn. Xem Mummy mà tôi cứ cảm tưởng đang chơi game Evil Dead Regeneration vậy, zombie ở đâu mà ra quá trời. Phim thỉnh thoảng có đôi cảnh dọa người chơi giật mình như phim kinh dị vậy. Kỹ xảo cũng không ấn tượng mấy, tôi chỉ thích mỗi cảnh kính vỡ tan nát theo dây chuyền vì thấy đẹp thôi.
Cá nhân tôi thấy phim Mummy không tệ, nhưng nếu gọi là hay thì chưa tới mức đó. Có nhiều tình tiết bạn có thể đoán được nội dung, thậm chí cũng không có mấy kịch tích. Phim góp nhặt từ nhiều thể loại, giống một nồi lẩu thập cẩm nêm nếm nước dùng không khéo, ăn thì no nhưng không thấy ngon miệng lắm. Giới thiệu nhân vật khá mập mờ và cũng không làm rõ được câu chuyện tình cảm của cặp đôi trong phim khiến tôi thấy không thuyết phục. Đặc biệt khi diễn tiến về cuối của Mummy cảm giác như đang coi phim ngôn tình vậy. Ở góc độ người xem, tôi nghĩ phim có thể làm dài hơn, tập trung hơn nữa về câu chuyện tình cảm của nhân vật thì sẽ hấp dẫn và thỏa mãn người xem hơn. Nhưng trận đánh cuối cùng mới gây thất vọng toàn tập. Thậm chí diễn biến khi đó còn khiến tôi cảm thấy khá phi lý.
Được cái, nữ chính Jenny Halsey (Annabelle Wallis) cũng đẹp nhưng diễn xuất không ấn tượng lắm. Cô đóng hơi bị “đơ” và không thể hiện được xúc cảm gì cho nhân vật. Nếu tôi không lầm thì Annabelle mới đóng vai Maggie trong phim King Arthur: Legend of the Sword được chiếu gần đây. Nhưng phim này tôi không xem, mà chỉ nhận ra cô đóng vai Mia trong phim kinh dị Annabelle. Tên phim trùng với tên cô chắc chỉ là trùng hợp.
Bù lại, vai ác (Sofia Boutella) trong phim phô diễn hình thể đẹp hơn và diễn xuất cũng tốt hơn nữ chính một chút. Cô này đóng khá nhiều phim mà tôi đoán là những tín đồ điện ảnh đều từng biết qua. Vai diễn mà tôi thích nhất của Sofia là Eva trong phim StreetDance 2. Vai “trùm cuối” trong Kingsman: The Secret Service của cô cũng khá ấn tượng về chất hành động. Còn vai diễn Ahmanet thật sự khá ấn tượng về “thân thế sự nghiệp”. Ban đầu nhân vật này có thành tích lẫy lừng, khá “bá đạo” và gần như “vô đối”, nhưng càng về sau tôi cũng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Dù ngày càng đẹp sắc sảo và mạnh hơn ra, nhưng nhân vật bỗng dưng “xuống sức” bất ngờ. Cảm giác như nửa đầu phim, các biên kịch tài ba đã tung hết những ý tưởng hay ho để thu hút người xem. Giờ đến cuối phim họ chẳng biết giải quyết sao, bèn “de-buff” nhân vật cho phim mau kết thúc vậy.
Vai nam chính Nick Morton do Tom Cruise thủ vai thì không có gì để nói. Vẫn là lối diễn xuất quen thuộc từ dòng phim Mission Impossible, đôi lúc hài hước, đôi khi trông khá thật thà (mà thật ra là giả bộ). Hầu như những phim do Tom Cruise đóng đều mang hình mẫu nhân vật như thế này nên tôi không thích lắm. Nó quá quen thuộc, hay nói cách khác là tôi đã nhẵn mặt phong cách nhân vật thế này của anh. Mặc dù trong phim, vai diễn của Tom Cruise mang đến chút tiếng cười cho khán giả nhưng có cảm giác tiếng tăm của anh được dùng để kéo người xem tới rạp hơn.
Thật sự, tôi không khuyến khích các bạn đi coi phim này trừ khi bạn chỉ muốn coi gì đó để giải trí đơn thuần. Cái vũ trụ đen tối nghe thì hay nhưng dàn nhân vật trong đó chẳng có gì hấp dẫn. Hơn nữa, mang tiếng là phiên bản reboot cho se-ri Mummy, nhưng thật sự phiên bản 2017 đã không thể vượt qua nổi cái bóng quá lớn của phần phim năm 1999. Xem không có cảm giác “mummy” gì trong đó cả. Nội dung phim không phải như những gì bạn tưởng tượng hay nghĩ rằng nó sẽ mang nét gì đó giống phiên bản năm 1999 đâu.
Khía cạnh đáng chú ý trong nội dung phim
Ngoài những nhận xét về diễn xuất và hiệu ứng hình ảnh, một khía cạnh khác mà khán giả có thể quan tâm là cách phim xây dựng thế giới của “Dark Universe”. Mummy 2017 đánh dấu sự khởi đầu cho một vũ trụ điện ảnh mới, nhưng liệu rằng có đủ hấp dẫn để giữ chân người xem lại không? Mối liên kết giữa các bộ phim trong vũ trụ này có thể tạo ra sự tò mò, nhưng Marcus trong vai trò đạo diễn đã không khéo léo lắm trong việc tạo dựng sự liên kết này và khiến khán giả cần thêm thông tin chi tiết hơn để cảm nhận được sự kết nối.
Các nhân vật phụ có đáng chú ý?
Các nhân vật phụ trong phim, đặc biệt là những người trong đội khảo cổ, có thể thấy được đã không được phát triển đủ để lại ấn tượng với người xem. Việc xây dựng nhân vật chỉ tập trung vào những vai chính có thể làm cho phim cảm thấy thiếu chiều sâu và sự phong phú khi khai thác các câu chuyện riêng lẻ khác nhau. Nếu các nhân vật này được đầu tư thêm, có thể chúng sẽ mang lại những bất ngờ thú vị, làm phong phú thêm câu chuyện.
Âm nhạc và điểm nhấn của phim
Âm nhạc là một yếu tố quan trọng trong việc tạo nên không khí của phim. Mummy 2017 có mất đi cơ hội tạo ra những bản nhạc đáng nhớ để khán giả có thể ghi nhớ và liên tưởng đến những khoảnh khắc trong phim? Có lẽ phim nên có một bản nhạc chủ đề ấn tượng hơn nữa để tạo điểm nhấn cho trải nghiệm xem phim.
Kết luận
Cuối cùng, nếu bạn là fan của thể loại phiêu lưu, Mummy 2017 có thể mang đến cho bạn một trải nghiệm giải trí nhẹ nhàng. Tuy nhiên, nếu bạn mong chờ một bộ phim mang tính cách mạng và sự độc đáo, có lẽ bạn sẽ phải tìm kiếm ở nơi khác. Việc so sánh với phiên bản năm 1999 vẫn sẽ là một đề tài nóng hổi trong các cuộc thảo luận của các tín đồ điện ảnh.