Hitman’s Bodyguard có thể không phải là một bộ phim hay, nhưng nó là một sản phẩm giải trí tuyệt vời.
Thật ra tôi đi xem Hitman’s Bodyguard vì tò mò hai diễn viên vào vai trong thế giới của Marvel sẽ làm gì trong bộ phim mới nay. Không ngờ đây lại là phim hành động giải trí rất hấp dẫn mà có lẽ… lâu lâu bạn mới gặp một lần trong năm nay. Phim ra rạp Việt Nam với cái tên thuần Việt là Vệ sĩ sát thủ, dịch rất sát với tựa gốc của nó.
Nội dung phim mở đầu bằng câu chuyện kể về Michael Bryce (Ryan Reynolds), một tay vệ sĩ chuyên nghiệp làm việc cho công ty vệ sĩ AAA. Ba chữ A này có lẽ đủ để bạn hình dung ra chất lượng dịch vụ của công ty này như thế nào. Công việc của Bryce đang diễn ra rất tốt cho đến khi một phi vụ bảo vệ một tay “có máu mặt” của anh bị thất bại. Hai năm sau đó, cuộc đời của Michael như rơi từ trên đỉnh cao xuống tận đáy, cho đến khi anh nhận một nhiệm vụ mới: bảo vệ một tay sát thủ đứng ra làm chứng cho một vụ án quốc tế! Thật sự mà nói, nội dung của Hitman’s Bodyguard không mới. Chắc chắn mô típ phim như thế này bạn đã xem rất nhiều trước đây nữa là khác. Nhưng phim không cần phải hay để thu hút người xem, chỉ cần đúng khẩu vị người xem là đủ. Và Hitman’s Bodyguard là một phim như thế, sử dụng rất tốt công thức làm phim hút khách của Hollywood, đủ để người xem liên tục dán mắt vào màn ảnh bạc.
Phần hấp dẫn nhất của Hitman’s Bodyguard có lẽ là ở những câu đối đáp của hai nhân vật chính. Vai sát thủ Darius Kincaid do “đại ca” Nick Fury (Samuel L. Jackson) trong thế giới phim Marvel thủ vai. Phần lớn phim của Samuel đều có chung một phong cách nhân vật hài hước và nhiều tình cảm, hay có thể nói phần lớn các vai diễn đáng nhớ của ông đều là những vai như thế. Hitman’s Bodyguard cũng không ngoại lệ, Kincaid là một nhân vật hài hước khi kết hợp với những màn tung hứng của Bryce. Nếu từng trải nghiệm tựa game kinh điển Secret of Monkey Island hẳn bạn sẽ rõ hơn ai hết những câu đối đáp kiểu thế này. Nó tạo không khí phim rất vui vẻ, khiến cả rạp cười rất nhiều, thật sự rất thoải mái khi thưởng thức.
Diễn xuất của hai nhân vật chính cũng rất đáng khen. Không chỉ tròn vai mà luôn mang cảm giác rất tự nhiên, “rất ngọt”. Tôi đặc biệt thích nhân vật Kincaid của Samuel L. Jackson. Ông thể hiện rất tốt “tình cảm” với cô vợ Sonia (Salma Hayek) và những đoạn “trả treo” với Bryce khiến bạn cười không ngớt. Nhưng sâu trong đó vẫn là những đoạn diễn tả cảm xúc sâu lắng của một nhân vật không còn trẻ nữa nhưng vẫn rất lãng mạn khá hay. Tuy vậy, Ryan Reynolds cũng không hề kém cạnh. Nhân vật Bryce của anh là một gã trẻ vẫn còn chưa rành rẽ đời bằng tay sát thủ Kincaid. Và vì thế nên nhân vật này thậm chí không biết cách giải quyết mớ cảm xúc bế tắc của mình. Tất nhiên ở khía cạnh diễn xuất, Ryan vẫn có chút kém cạnh với Samuel lão làng, nhưng hai nhân vật tung hứng nhau, tạo không khí cho người xem cực tốt.
Vai chính thì tốt vậy, nhưng vai phụ cũng không hề kém như nhiều phim khác. Cá nhân tôi khá thích cách xây dựng nhân vật nữ trong Hitman’s Bodyguard. Khác với phần lớn nhân vật nữ có vẻ yếu đuối trong nhiều phim Hollywood, nhân vật Sonia và Amelia (Elodie Yung) được khắc họa tính cách người phụ nữ mạnh mẽ khá thú vị. Nhất là Sonia, cô vợ của Kincaid gây ấn tượng mạnh với phong cách ngang tàng tuy có phần hơi “lựu đạn”. Tuy thời lượng xuất hiện của cô không nhiều nhưng lần nào cũng khiến người xem bật cười thích thú trước cách trả lời và nói chuyện “hiếm thấy”. Đây là nhân vật không chỉ mạnh tay bạo chân như nhân vật Lorraine của Charlize Theron trong Atomic Blonde mà còn rất “xấu miệng” nữa. Còn Amelia lại khiến người xem ấn tượng với thái độ vừa cứng rắn vừa mềm dẻo trong vấn đề tình cảm. Đặc biệt thú vị nhất là khi cô chửi Bryce một tăng sau qua điện thoại sau khi nghe anh chàng này nói chuyện “tào lao”. Đoạn này khiến cả rạp cười rần rần.
Không chỉ có những diễn viên quá tốt cho phim, Hitman’s Bodyguard còn có rất nhiều cảnh hành động nghẹt thở. Phim tiết chế rất tốt những phân đoạn như thế này, biết xây dựng đan xen với những đoạn kể chuyện hoặc sâu lắng để giữ cảm xúc cho người xem theo đúng nhịp độ phim. Những pha bắn nhau hay rượt đuổi nhau bằng phương tiện di chuyển, kết hợp với những cảnh hành động đều hết sức mãn nhãn và đáng xem từ đầu tới cuối. Điều đặc biệt thú vị là các pha hành động đều được nhân vật tận dụng rất nhiều thứ trong cuộc sống thường nhật làm vũ khí hết sức hài hước. Không nhiều phim mang đến cảm giác giải trí thỏa mãn như Hitman’s Bodyguard. Tôi chỉ có chút phàn nàn khi Ford quảng cáo hơi lố trong phim này.
Nhạc phim cũng là một điểm đáng khen. Những phân cảnh tình tứ lãng mạn giữa những pha hành động được ghép nhạc rất khéo khiến tôi vừa cảm thấy vừa thích thú vừa buồn cười. Như đoạn Kincaid kể câu chuyện mình đã gặp Sonia như thế nào, với bối cảnh “có một không hai” như vậy lại được ghép bài nhạc Hello nổi tiếng của thập niên 80. Cảm giác rất khó tả khi giọng hát của Lionel Richie cất lên giữa những khung hình hỗn loạn trong phim. Nó vừa quen mà vừa lạ.
Sau cuối, tôi chỉ có thể nói Hitman’s Bodyguard là một trong những phim hành động giải trí đáng xem nhất năm nay. Nếu bạn cần một phim để giải trí đơn thuần, hãy xem Hitman’s Bodyguard. Nếu bạn thích thể loại phim hành động, đừng bỏ qua Hitman’s Bodyguard. Nếu bạn đứng giữa một rừng phim nhưng không biết xem phim gì, hãy mua vé vào xem Hitman’s Bodyguard. Vậy đi!
Xem thêm đánh giá các phim khác.