City of Brass là tựa game phiêu lưu hành động khá độc đáo với sự kết hợp lối chơi chiến đấu góc nhìn thứ nhất với yếu tố roguelike.
Tôi thường hay mô tả vui về City of Brass với bạn bè bằng cụm từ “một chiếc roi làm nên tất cả” khi lần đầu trải nghiệm tựa game này trên PC hồi năm ngoái. Thế nhưng, phiên bản Nintendo Switch của trò chơi được phát hành gần đây lại mang lại cho tôi cảm xúc khá lẫn lộn. Dù ở mọi khía cạnh thì phiên bản này vẫn có thể mô tả bằng những cụm từ nói trên, nhưng theo một hướng tiêu cực hơn do yếu tố đồ họa.
Người Việt Nam chúng ta có câu “tham thì thâm”. Câu tục ngữ này có vẻ rất hợp với nội dung trong City of Brass. Nhân vật của người chơi là một kẻ cướp sử dụng lá bùa phép để xâm nhập vào thành phố Ả Rập cổ đại. Nơi này không những đầy ắp kho báu quý giá mà còn rất nhiều thứ nguy hiểm khác, từ những bộ xương biết di chuyển và tấn công như những chiến binh cho tới hàng loạt các bẫy rập đáng sợ. Tất cả đều không chào đón bạn dấn sâu vào thành phố huyền bí này.
Với lối chơi chiến đấu góc nhìn thứ nhất, City of Brass mang đến cảm giác khá mới mẻ khi sử dụng bối cảnh Ả Rập huyền bí. Trò chơi khiến tôi nhớ lại bộ truyện cổ tích Ngàn lẻ một đêm mà hồi nhỏ tôi rất thích đọc. Đáng tiếc là phần đồ họa của trò chơi trong phiên bản Nintendo Switch khá mờ nhạt, thiếu sức sống và không tạo được cái hồn của thế giới Ả Rập bí ẩn như những gì mà tôi vẫn nhớ khi trải nghiệm phiên bản PC trước đây. Điều này ít nhiều đã làm giảm đi cái cảm giác trải nghiệm hấp dẫn mà các nền tảng khác đã mang đến.
Vũ khí của người chơi là roi da và đại đao. Cơ chế này khá giống với siêu năng lực của nhân vật chính trong series game BioShock. Điều này hoàn toàn dễ hiểu vì đội ngũ phát triển City of Brass từng tham gia phát triển cả hai phần BioShock đầu tiên. Nhiều ý tưởng cũ được họ tái sử dụng, nhưng vận dụng khéo léo hơn cho phù hợp với gameplay của trò chơi. Mặt khác, một số ý tưởng mới cũng được bổ sung, mang đến một trải nghiệm khá độc đáo không lẫn với bất kỳ tựa game nào trên thị trường.
Ở khía cạnh trải nghiệm, roi da hữu dụng hơn nhiều so với thanh đại đao, cả về cảm giác trải nghiệm lẫn khả năng chiến đấu. Tùy vào chiến thuật của người chơi mà bạn có thể dùng roi da để “chôm” kho báu từ xa rồi bỏ chạy thay vì bận rộn chiến đấu với kẻ thù cho mất thời gian. Mặc dù về sau bạn có thể đổi thanh đại đao thành vũ khí khác, nhưng chiến đấu không phải là một ý tưởng hay vì bị kẻ thù tiêu diệt sẽ khiến bạn phải quay lại trải nghiệm từ đầu game khá ức chế. Đây chính là cơ chế gameplay đặc trưng của City of Brass với các yếu tố roguelike và nó không hề dễ dàng như cảm giác trải nghiệm ban đầu.
Điều khiến tôi thắc mắc là tại sao nhà phát triển lại thiết kế hai món vũ khí của người chơi thiếu cân bằng như vậy. Phần lớn trải nghiệm tôi thường dùng roi da nhiều hơn vũ khí cận chiến. Roi da không những có thể dùng để tắt các bẫy nguy hiểm hoặc ném đồ vào kẻ thù, mà còn có thể “gậy ông đập lưng ông” bằng cách lôi chúng vào những cái bẫy chết người được thiết kế để chờ hại bạn. Trong khi đó, vũ khí cận chiến lại không dễ để chiến đấu vì thường không tạo cảm giác xa gần rõ ràng trong trải nghiệm, phải tốn khá nhiều thời gian để quen dần với điều này.
Đây có lẽ là vấn đề mà nhiều người chơi mới rất dễ mắc phải. Nhiều khi thấy vậy tưởng là vừa đủ tầm để tấn công nhưng kỳ thực không dễ để tính khoảng cách do bạn phải di chuyển nhân vật liên tục nhằm tránh đòn tấn công của kẻ thù. Chưa kể, mỗi màn chơi lại có rất nhiều bẫy rập chết người, chỉ chực chờ bạn sơ ý lao đầu vào chỗ chết. Tuy nhiên, đây cũng là một điểm cộng trong trải nghiệm vì nếu môi trường có thể gây hại cho nhân vật, người chơi cũng có thể tận dụng điều đó để gây tác động tương tự với kẻ thù.
Trải nghiệm trong City of Brass chủ yếu là bạn tự học từ sai lầm trước đó và trò chơi xem như đấy là một điều mặc định mà người chơi đã biết. Càng trải nghiệm về sau hay nói chính xác hơn là càng để nhân vật chết nhiều lần, bạn sẽ càng cải thiện về khả năng chiến đấu, có kinh nghiệm hơn trong việc xác định nơi nào nên lướt nhanh và nơi nào thì nên “tận tình” chiến đấu với kẻ thù. Ngay cả các nâng cấp cũng không nằm ngoài ngoại lệ. Việc săn tìm kho báu mang đến cho bạn tiền vàng để nâng cấp, đổi vũ khí và thay đổi các yếu tố có thể gây tác động đến gameplay.
Với yếu tố roguelike quen thuộc, toàn bộ trải nghiệm trong City of Brass đều sử dụng cơ chế tự phát sinh màn chơi ngẫu nhiên theo thuật toán. Do vậy, mỗi lần chơi là một trải nghiệm hoàn toàn mới. Ngay cả khi bạn để nhân vật chết thì lần trải nghiệm kế tiếp cũng không bao giờ giống với lần chơi trước đó. Yếu tố này buộc người chơi phải tự lực cánh sinh vào khả năng trải nghiệm của bản thân, thay vì phụ thuộc vào kiểu chơi học thuộc kết cấu màn chơi tuyến tính như phần lớn tựa game trên thị trường.
City of Brass đòi hỏi người chơi một sự nỗ lực ban đầu khá lớn do độ khó tương đối cao, dễ khiến những người chơi mới bỏ cuộc nếu không có tính kiên nhẫn. Còn khi bạn đã dần quen với trải nghiệm thì các trận chiến trở nên hết sức hấp dẫn với nhịp độ ổn định, không nhanh quá mà cũng không chậm quá dễ gây nhàm chán. Điều thú vị là khi có thể tiến sâu hơn những màn chơi về sau, người chơi sẽ dần nhận ra trải nghiệm không nhất thiết phải “đụng tay đụng chân”. Một khi đã tự rút kinh nghiệm nhiều lần qua các lần để nhân vật chết bất đắc kỳ tử, bạn bắt đầu nhận ra quy luật của trò chơi để có thể qua màn mà không cần chiến đấu với kẻ thù.
Ấn tượng nhất là các trận đánh boss khá kịch tính và được dàn trải hợp lý để không tạo cho người chơi cảm giác “ngộp”. Ngược lại, City of Brass lại thiết kế hệ thống thời gian đếm ngược khá khó chịu, nếu bạn không tìm được lối thoát trước khi hết thời gian thì toàn bộ công sức ban đầu hoàn toàn công cốc. May mắn là nhà phát triển có bổ sung thêm hệ thống Blessings & Burden, cho phép người chơi điều chỉnh các yếu tố gameplay để mang đến trải nghiệm dễ hơn hoặc nặng phần thử thách hơn. Tuy nhiên, việc sử dụng hệ thống này cũng đồng nghĩa bạn không được tham gia bảng xếp hạng với những người chơi trên thế giới nữa. Dù vậy, hệ thống này giúp trò chơi tiếp cận được nhiều đối tượng người chơi hơn.
Sau cuối, City of Brass mang đến một trải nghiệm khá hấp dẫn và hào hứng với chủ đề “nghìn lẻ một đêm” huyền bí Ả Rập khá ấn tượng. Đáng tiếc là phiên bản Nintendo Switch lại hy sinh khá nhiều ở yếu tố đồ họa nên có thể là một điểm trừ không nhỏ đối với nhiều người chơi. Bù lại, trò chơi kết hợp hoàn hảo với khả năng trải nghiệm cơ động của Nintendo Switch do mỗi màn chơi có thời lượng trải nghiệm không dài. Khả năng tùy biến trải nghiệm theo yêu cầu của người chơi cũng là một điểm cộng rất lớn. Ngược lại, điểm yếu của trò chơi là dễ mang đến cảm giác lặp lại sau một thời gian trải nghiệm. Nếu không quan tâm đến vấn đề nói trên thì đây là một tựa game rất đáng để mắt tới.
City of Brass được phát hành cho Windows, PlayStation 4, Xbox One và Nintendo Switch.
Bài viết sử dụng game do nhà phát hành hỗ trợ.
Tham gia cùng chúng tôi trên SteamTham gia kênh Steam của Trải Nghiệm SốXem thêm bài đánh giá các game khácTrải Nghiệm Số viết rất nhiều bài đánh giá game, bạn đừng bỏ lỡ nhé!