Shark Terror lấy đề tài rùng rợn về cá mập, nhưng cách xây dựng lại đáng thất vọng. Phim ra rạp ở Việt Nam với tựa Mồi cá mập.
Nếu tìm kiếm thông tin Shark Terror có lẽ bạn sẽ rất thất vọng khi các trang tiếng Việt nội dung rất sơ sài, và đặc biệt lại không có thông tin gì từ các trang quốc tế. Tôi không biết cái tựa này từ đâu ra nhưng phim là phần tiếp theo trong series Open Water lấy đề tài về cá mập. Tuy có tuổi đời kha khá, thế nhưng chất lượng giảm dần theo tập phim, và phần mới nhất này có lẽ là tệ nhất trong cả series về mọi khía cạnh.
Mồi cá mập lấy nội dung xoay quanh một nhóm bạn trẻ người Mỹ đang ấp ủ dự định thực hiện một phim tư liệu ngắn để dự thi chương trình thực tế. Với mong muốn có được những chất liệu chân thực nhất, nhóm bạn đã đến một vùng biển của Úc và trải nghiệm việc lặn biển trong lồng sắt dưới đáy đại dương. Nhưng rồi biến cố thiên nhiên bất ngờ xuất hiện đã tạo nên một chuyến đi đầy thảm họa cho cả nhóm.
Nếu đã từng xem 47 Meters Down, có lẽ bạn sẽ thấy nội dung của Mồi cá mập có điều gì đó quen quen. Điều này chỉ đúng một phần, vì cả hai có cùng nội dung trải nghiệm lặn biển trong lồng sắc giữa bầy cá mập đầy kích động. Phần còn lại thì cả hai khác nhau hoàn toàn về nội dung và diễn biến, chỉ kết thúc lại có phần giống nhau ở một khía cạnh nào đó.
Câu chuyện của Mồi cá mập được kể lại qua nhân vật Josh Miller (Josh Potthoff). Diễn tiến được thể hiện qua những thước phim ghi lại bởi chiếc máy quay của nhân vật này. Nếu từng xem những dạng phim thế này với góc nhìn qua máy quay cá nhân của nhân vật, bạn hẳn sẽ khó quên được cảm giác khó chịu ban đầu mỗi khi nhân vật vừa quay vừa diễn ra hoạt động. Mồi cá mập cũng vậy, có thể khiến bạn cảm thấy “bị dội” ngay những phút đầu vào phim.
Mạch phim được diễn giải qua những đoạn phim “tay ngang” như thế, và nó thường bị cắt vụn thành những đoạn ngắn đứt quãng mỗi khi nhân vật có nhu cầu làm chuyện riêng tư. Nhưng những giây phút riêng tư không nhiều, chỉ để giải thích đôi vấn đề giữa các nhân vật, thậm chí nó còn khiến tôi tò mò hơn là tình tiết sinh tồn giữa bầy cá mập của phim. Phần lớn nội dung phim được diễn ra trên bối cảnh giữa biển mênh mông và đó là những cảnh phim khiến tôi chán ngán nhất vì những gì được xem. Mồi cá mập còn thỉnh thoảng lại có đoạn hình vỡ ô vuông và méo tiếng khá khó chịu. Tôi không rõ đây là dụng ý của nhà làm phim hay vấn đề của rạp, nhưng nó thật sự khiến tôi bực mình khi xem. Đáng nói nhất là nhiều đoạn nhân vật đổ lỗi cho nhau lộn xộn quá cũng không có phụ đề tiếng Việt, rất khó theo dõi nếu bạn không nghe được tiếng Anh.
Nhân vật Megan Murphy (Megan Peta Hill) là một vai diễn dường như tô điểm thêm cái định kiến không mấy vui vẻ về các cô gái tóc vàng hoe. Đây là vai diễn mà Megan không làm gì mấy ngoài việc la hét thật lớn, thật nhiều. Hết la hét gọi Jeff Miller (Joel Hogan) thì cô cũng la hét vì hoảng sợ và nói nhiều vô tận, đến mức tôi cảm thấy buồn cười hơn là lo lắng cho số phận của nhân vật. Chưa kể, Megan cũng là thể hiện của sự thiếu kiến thức thực tế và hoàn toàn ngây thơ trong cuộc sinh tồn mà cô phải đối đầu, thường gây hại cho mọi người hơn là giúp ích gì. Sự ngô nghê của cô thậm chí khiến tôi chưng hửng, nhất là khi công thức “ngu si cộng nhiệt tình” khiến tất cả mọi người bị vạ lây.
Nhưng như thế chưa hết, vai diễn anh em nhà Miller cũng chẳng để lại ấn tượng gì. Hai nhân vật này ẩn giấu điều bí mật mà chỉ có người xem mới biết được và nó chỉ bị các nhân vật phát hiện vào gần cuối phim. Nhân vật Josh khiến tôi cảm thấy một chút đáng thương khi kế hoạch anh định gầy dựng lại bị tan tành, mà phần lỗi lại không phải do chính anh gây ra. Tuy nhiên nhân vật này cũng có phần đáng trách khi không nhận ra những diễn biến tâm lý khó hiểu của các nhân vật khác, dẫn đến kết cục không đáng có vào cuối phim. Điểm đáng khen duy nhất có lẽ là bộ phim mang lại một số kiến thức khá thiết thực về cách tránh cá mập “tình thương mến thương” và nó khá chi tiết.
Sau cuối, Mồi cá mập là phim mà tôi không khuyến cáo các bạn đi xem, bất kể bạn có thích cá mập hay thể loại phim như thế này. Phim mang đến sự bực bội cho người xem hơn là thưởng thức. Bên cạnh các thước phim “ba chìm bảy nổi” theo mặt nước biển gây khó chịu, diễn biến phim cũng không khá hơn bao nhiêu. Những cảnh quay đêm hồng ngoại lẽ ra có thể tận dụng để tăng sự sợ hãi của người xem, nhưng lại được sử dụng rất hạn chế. Phim sẽ hấp dẫn hơn nếu tạo được những màn “đấu trí” giữa người sống sót và cá mập kịch tích hơn. Đáng tiếc là Mồi cá mập không đào sâu vào đó để tạo sự kinh hoàng cho người xem mà lại chọn hướng đi khác kém hấp dẫn nhưng dễ dàng hơn.
Xem thêm đánh giá các phim khác.