Maize là game giải đố góc nhìn thứ nhất rất có tiềm năng nhưng sản phẩm sau cuối lại không thể hiện được điều đó.
Maize có nghĩa là bắp (ngô), một loại cây ngũ cốc được thuần hóa bởi người dân tộc bản địa ở miền nam Mexico khoảng 10 ngàn năm trước. Nó nhanh chóng trở thành thực phẩm chủ lực ở nhiều nơi trên thế giới với tổng sản lượng thậm chí còn hơn cả gạo và lúa mì. Không phải tự nhiên mà trò chơi có tên là Maize, vì nội dung của nó liên quan đến những cây bắp được nghiên cứu thí nghiệm để tạo ra giống loài có được cảm giác. Chuyện gì đã xảy ra là điều mà bạn sẽ tìm hiểu trong trò chơi.
Cũng như hầu hết các game thuộc thể loại giải đố khác, mục đích của người chơi là phải động não để tìm cách mở đường đi tiếp. Maize cũng vậy, bạn phải thu thập vật phẩm rải khắp mọi nơi và đặt nó vào đúng nơi đúng chỗ. Mặc dù vị trí các đồ vật đều ở cách xa nhau và màn chơi cũng khá rộng lớn, nhưng người chơi vẫn có thể áp dụng phương pháp thử và sai quen thuộc khi trải nghiệm dòng game này. Điều này khiến những câu đố trong Maize không đến nỗi khó, nhất là khi vật phẩm tương tác đều được điểm sáng khi nhân vật đến gần. Tuy nhiên, nói vậy không có nghĩa là trò chơi quá dễ hay không có chút thử thách nào. Thỉnh thoảng tôi vẫn bí chỗ này hay chỗ kia khi không biết sử dụng như thế nào vật phẩm tìm được, nhưng đều cảm thấy thỏa mãn một khi giải quyết xong vấn đề. Đôi khi chỉ nhìn thì thấy đơn giản, nhưng thực tế cách giải quyết không dễ dàng như thế. Đáng tiếc là những khoảnh khắc này không nhiều trong suốt thời gian trải nghiệm ngắn ngủi của trò chơi. Về cơ bản, Maize mang nhiều cảm giác như một game walking sim, nhưng phần giải đố và thu thập vật phẩm khiến nó nghiêng về thể loại giải đố nhiều hơn. Vấn đề ở chỗ, chính điều này đã vô tình khiến trải nghiệm của trò chơi nhạt đi nhiều vì không tạo được điểm nhấn trong cơ chế giải đố.
Một trong những điểm vừa thú vị mà cũng lại kém thú vị trong Maize lại là con gấu bông Vladdy. Nó nói nhiều và rất hay càm ràm về những việc mà người chơi bắt nó làm. Ở một khía cạnh nào đó, Vladdy mang đến những câu bông đùa để tạo tiếng cười cho người chơi, nhưng đáng tiếc là hầu hết đều khá nhàm chán, nhất là khi nó “xào đi xào lại” những câu đùa hay chơi chữ cũ. Có lẽ tôi không có khiếu hài hước cho lắm dù thừa nhận Vladdy có khả năng nói là đã buồn cười lắm rồi. Vì thấy Vladdy thỉnh thoảng lại “xổ” một tràng tiếng Nga xen kẽ tiếng Anh, ban đầu tôi còn tưởng những câu hài hước này bị sai sót trong quá trình chuyển ngữ tiếng Anh, một vấn đề rất thường gặp với những game có xuất xứ từ Nhật. Nhưng khi tìm hiểu lại thì nhà phát triển của Maize đóng đô ở Toronto, Canada chứ không phải ở Nga, nên có lẽ đây là vấn đề xung đột văn hóa hoặc là khiếu hài hước của tôi còn hạn chế. Điều này xin dành lại cho các bạn trải nghiệm và đánh giá vậy.
Dù vậy, Vladdy vẫn khiến tôi có nhiều thiện cảm hơn các nhân vật chính. Cốt truyện của Maize khá ngớ ngẩn, chủ yếu được kể lại thông qua những đoạn đối thoại hay các tờ ghi chú và không thể phủ nhận nó thiếu sự hấp dẫn người chơi, đặc biệt khi trải nghiệm đến kết thúc game. Vấn đề nằm ở chỗ trò chơi vốn không thể hiện sự nghiêm túc trong câu chuyện, nhưng cũng không phải hài hước quá nhảm nhí. Lối chơi một phần cảm giác như thể loại walking sim, nhưng phần giải đố lại không tạo được sự thú vị hay thỏa mãn như mong đợi. Nó cứ nửa nạc nửa mỡ, khiến tôi cảm thấy khó chịu, giống như nhà phát triển thực chất cũng không biết họ muốn thiết kế trò chơi đi theo định hướng nào, mà cứ thêm chút mắm và chút muối vào để tạo ra sản phẩm sau cuối như vậy.
Điều này thật sự khá đáng tiếc vì Maize không hẳn quá tệ, trò chơi vẫn có những khoảnh khắc đáng nhớ nhưng khi lắp ghép lại thì không được hòa hợp như mong đợi. Thậm chí còn đáng buồn hơn khi đồ họa trong Maize thuộc loại khá. Môi trường màn chơi được xây dựng phù hợp với chủ đề và bối cảnh, cho thấy nhà phát triển cũng bỏ không ít công sức vào đó. Tuy nhiên vấn đề tối ưu hóa có vẻ không tốt khi thỉnh thoảng vẫn có hiện tượng tụt khung hình nhưng không đến mức gây khó chịu. Dù sao đây cũng là bệnh chung của các game indie nên nếu không khó tính vẫn có thể bỏ qua. Phần nhạc của trò chơi thì hầu như không được đầu tư, bạn có thể bật hoặc tắt nhạc cũng được mà gần như không cảm thấy khác biệt gì khi trải nghiệm.
Sau cuối, Maize là một game rất có tiềm năng, đáng tiếc nó đã không được thiết kế để tận dụng tiềm năng đó. Các màn giải đố hầu hết đều có thể giải quyết bằng phương pháp cổ điển thử và sai quen thuộc đã làm mất đi độ khó cần thiết của trò chơi. Chưa kể, với bối cảnh môi trường được xây dựng tương đối tốt, nhưng lại không đòi hỏi người chơi phải đào sâu khám phá để trải nghiệm là một điều khá đáng tiếc, thậm chí khiến tôi lấy làm khó hiểu với quyết định thiết kế của đội ngũ làm game. Nếu bạn thích gấu bông và bắp hoặc lối chơi giải đố có phần đơn giản thì Maize vẫn là một tựa game thú vị. Còn nếu không, có lẽ trò chơi cũng không có gì nhiều để mong đợi, như trường hợp của What Remains of Edith Finch có lối kể chuyện hấp dẫn và ấn tượng hơn chẳng hạn.
Bài viết sử dụng game do Finish Line hỗ trợ.
Tham gia cùng chúng tôi trên Steam Xem thêm bài đánh giá các game khác